“A lô, Ngôn Sinh!” Đầu bên kia điện thoại truyền tới giọng nói mừng rỡ.
“Ngôn Sinh, ngày mai anh có thể đưa đàn tới cho em không? Em hơi nhớ anh rồi.”
Cố Ngôn Sinh ngắm nhìn chiếc hộp trêи kệ, dịu dàng nói: “Được, mai anh qua với em, anh sai người chuyển đàn tới.”
“Thật sao? Vậy thì tốt quá.”
Thẩm Lạc An rốt cuộc cũng nghe Cố Ngôn Sinh nói sẽ tới chỗ y, thở phào một hơi, cười nói: “Gần đây em phải đọc rất nhiều tài liệu học trước kia để chuẩn bị cho cuộc thi sắp tới, ngày mai anh có thể đưa em đi mua sách được không?”
“Được, tất cả chiều theo ý em.”
“Ưm, vậy em sẽ ở nhà nấu cơm chờ anh nha.”
Cố Ngôn Sinh nhìn màn hình điện thoại dần tối đen, một lúc lâu chưa định thần lại, đưa tay vuốt tóc ra sau rồi ngồi xuống ghế, giương mắt liếc ra phía ngoài cửa sổ, không hiểu rõ hắn đang nghĩ gì.
Ôn Niệm Nam ăn cơm xong thì ngồi trong phòng khách xem tivi, cầm điều khiển tuỳ ý đổi kênh, trong tivi đang chiếu tin tức về việc gần đây nước M đang rục rịch tổ chức Cuộc Thi Piano lần thứ 39, tay nắm điều khiển từ xa dừng lại.
Người tham gia cuộc thi này đa số đều là những thí sinh nhận được thư mời của ban tổ chức, chỉ những người phù hợp với yêu cầu lẫn tiêu chí chọn lựa mới có thư, mà thí sinh tham dự cũng đều thuộc dạng trời ban năng khiếu khác thường, thành danh khi tuổi còn nhỏ hay đã từng nhận được nhiều giải thưởng.
Loading...
Năm đó, mẹ của Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-goi-toi-la-hac-lien-hoa/863546/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.