Ngây người nhìn cánh cửa bị đóng chặt, Ôn Niệm Nam lùi lại, bước ra tránh đường, Cố Ngôn Sinh hừ lạnh một tiếng rồi trở về phòng.
Trong nháy mắt hành lang yên tĩnh trở lại, Ôn Niệm Nam cúi người xuống nhặt từng mảnh của chiếc cốc rơi vỡ trêи mặt đất, vừa hơi mất tập trung đã bị mảnh thuỷ tinh cứa đứt tay, máu nhỏ xuống.
Nhìn những giọt máu kia, cậu có chút hốt hoảng, trong đầu nhớ lại chuyện trong hẻm nhỏ khi ấy.
Toàn thân người kia bị đánh bầm dập, cánh tay không ngừng chảy máu ngất xỉu ở con hẻm ven đường, bên ngoài bọn bắt cóc còn lùng sục truy tìm, cậu sợ hãi bước tới cố gắng giúp hắn đè chặt vết thương nhưng vẫn không thể cầm máu.
Khi hắn mê man muốn ngủ, Ôn Niệm Nam chỉ có thể không ngừng lay hắn, gọi hắn, cố giữ hắn tỉnh táo. Tay chân cậu bối rối hoảng loạn lấy điện thoại ra bấm 120 để cầu cứu.
Bỗng nghe thấy cách đó không xa có tiếng gào thét chửi rủa, Ôn Niệm Nam sợ hãi đứng lên xem xét. Thấy bọn bắt cóc sắp đuổi tới đây, cậu quay lại nhìn người kia đã rơi vào hôn mê, trong đầu nghĩ ra một kế sách, cách này có thể giúp cho hắn an toàn…
Có điều cậu cũng không ngờ rằng biện pháp này đã khiến cậu phải trải qua nhiều đêm kinh hoàng, nỗi sợ hãi không dừng, những vết thương đau nhức khắp người cùng đoạn ký ức vô cùng thống khổ…
Khi cơ thể đau đớn nằm trêи giường bệnh, đưa tay sờ lên cổ lại phát hiện trống trơn không có cái gì, chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-goi-toi-la-hac-lien-hoa/863541/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.