Sau khi Cố Ngôn Sanh lái xe đến công ty thì trong lòng không hiểu sao có chút bực bội.
Thẩm Lạc An đột nhiên gửi tới một tin nhắn.
〖 Chờ anh trở về, em có làm sườn heo chua ngọt mà anh thích nhất.〗
Sau khi nhìn đoạn tin nhắn, sắc mặt Cố Ngôn Sanh đột nhiên nhu hòa hẳn đi, hắn không nên miên man suy nghĩ vì Ôn Niệm Nam, hắn còn có Lạc An đang đợi chờ hắn về nhà mà.
Tới ngày về nhà cũ, Ôn Niệm Nam thay một kiện áo khoác lông màu xanh xám, làn da tuyết trắng ẩn dưới mái tóc đã có chút dài ra, thoạt nhìn ngoan ngoãn như học sinh cao trung.
Cố Ngôn Sanh nhìn Ôn Niệm Nam từ trêи lầu đi xuống thì sửng sốt một chút, hắn phảng phất như thấy được hình ảnh Ôn Niệm Nam của nhiều năm về trước.
Đợi người đi đến trước mặt hắn, Cố Ngôn Sanh mới phản ứng lại.
“Làm sao vậy? Đi thôi.” Ôn Niệm Nam thấp giọng nói.
Xe chạy chậm rãi thật lâu, không khí trong xe dị thường căng chặt.
Ôn Niệm Nam cứng đờ ngồi bên cạnh Cố Ngôn Sanh, nếu bây giờ hai người mà mở miệng nói chuyện trong cái bầu không khí này thì sẽ rất xấu hổ, mà Ôn Niệm Nam cũng sợ chọc giận Cố Ngôn Sanh nên cũng trầm mặc không mở miệng.
“Tóc đã dài như vậy rồi sao lại không cắt đi? Bộ dáng như nữ nhân thật khó coi chết đi được.”
Không khí tên tĩnh trong xe bị giọng nói trầm thấp bình tĩnh của Cố Ngôn Sanh đánh vỡ.
Một lát sau vẫn không nghe thấy tiếng trả lời, hắn quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-goi-toi-la-hac-lien-hoa/863488/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.