Vào tháng Tư, nhiệt độ ở Bắc Kinh rất dễ chịu.
Ngày hôm đó, Chu Văn Đường và Tạ Điểu đầu tư vào một công ty khởi nghiệp và ăn tối với người sáng lập công ty.
Sau khi ra khỏi quán rượu đã là mười giờ tối, Chu Văn Đường đứng bên đường hút thuốc, đợi Lý Thước lái xe đến đón.
Bắc Kinh là thành phố không ngủ, có thể nhìn thấy những tòa nhà cao tầng và ánh đèn neon khắp nơi.
Sau cuộc điện thoại cô chủ động gọi đến vào ngày lễ tình nhân, hai người không bao giờ liên lạc với nhau nữa. Câu nói ngày hôm đó của Chu Văn Đường là: “Gia Gia, thế thì thật tốt, chí khí thì đáng bao nhiêu tiền chứ?”
Đây thực sự không phải là giễu cợt cô, anh chỉ cảm thấy cô làm việc quá cứng nhắc, không biết cách linh hoạt. Sau này cô bước vào xã hội, tính tình không biết hòa hợp như vậy sẽ phải chịu thiệt, anh thật sự hy vọng cô có thể khéo léo một chút, dù sao trong xã hội này, ai mà chẳng không cần dựa vào quan hệ để làm việc.
Tối hôm đó Chu Văn Đường thật sự uống rất nhiều, hút xong một điếu thuốc, quay đầu nhìn Tạ Điểu: “Chú có số điện thoại di động của Gia Gia không?”
Tạ Điểu lục túi quần, đang định châm điếu thuốc thứ hai, anh ấy nghe thấy vậy thì thoáng sửng sốt: “Em không có, chị ấy đổi số rồi à?”
Ánh mắt Chu Văn Đường đặt ở quảng trường đối diện, trên màn hình ở tường ngoài của tòa nhà cao tầng hiện lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-diu-dang-hon-gio-dem/3644101/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.