Một thời gian sau, Nghê Bảo Gia nhận được điện thoại của Giang Lê, Giang Lê hẹn cô gặp mặt. Lúc đó đã là nghỉ hè, nhiệt độ ngoài trời dần dần tăng lên, thoạt nghe giọng nói của Giang Lê không khác gì trước kia.
Nghê Bảo Gia đồng ý, hai người hẹn gặp nhau vào lúc bảy giờ tối, vẫn là nhà hàng lẩu mà họ từng ghé qua trước đó.
Lần này hai người không phải xếp hàng quá dài nữa, bởi vì đàn em cùng trường của Giang Lê làm thêm ở đây, cho nên đã sắp xếp chỗ thuận tiện cho hai người họ.
Giang Lê vừa nhìn thấy cô, vội vàng lên tiếng với vẻ hơi ái ngại: “Tôi đã đọc được dòng tin nhắn lần trước cậu gửi rồi, chỉ là thời gian gần đây tôi khá bận vì phải đi khảo nghiệm, giờ mới có thời gian rảnh tìm cậu.”
Nghê Bảo Gia mỉm cười và nói không sao cả.
Giang Lê đổ dầu mè vào đĩa, hùng hồn nói: “Tôi và Tạ Điểu chia tay rồi, nên nói thế nào nhỉ? Tạ Điểu là người có chút hư hỏng, nhưng thỉnh thoảng cũng có lúc khá đáng yêu, tôi sợ ở chung lâu dài không kiểm soát được tình cảm của chính mình. Tôi ngẫm nghĩ lại thì thấy vẫn nên chia tay anh ta sớm chút, người như bọn họ, khi chọn vợ cũng là phải lựa chọn kỹ càng, gia cảnh nhà tôi lại thế kia, còn một điều nữa, tôi không muốn vui đùa rồi đưa chính mình vào tròng.”
Giang Lê nửa đùa nửa thật cười nhạo chính mình: “Có một gia đình như vậy cũng đã đủ thảm rồi, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-diu-dang-hon-gio-dem/3616658/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.