Đây là lần thứ ba Nghê Bảo Gia tới chỗ ở của Chu Văn Đường, trước khi vào cô còn hỏi: “Sao anh không đưa em đến khách sạn?” 
Chu Văn Đường quay đầu nhìn cô, nhướng mày hỏi: “Em muốn đến khách sạn à?” 
Nghê Bảo Gia vội vàng lắc đầu, nói thì nói thế nhưng ở nhà sẽ thoải mái hơn. 
Chu Văn Đường cười, tháo đồng hồ ra, ném lên bàn trà. 
Nghê Bảo Gia khẽ cau mày: “Anh ném lung tung như vậy không sợ làm vỡ mặt số sao?” 
Chu Văn Đường lại đi cởi cúc áo sơ mi, thản nhiên nói: “Vỡ thì cho vỡ luôn.” 
Nghê Bảo Gia đi đến bên ghế sofa, nhặt chiếc đồng hồ anh ném lung tung lên, cô liếc nhìn logo trên đó, thoạt nhìn giống như một bông hoa hình chữ thập*. 
Nghê Bảo Gia không biết nhiều về đồng hồ nên cô giơ chiếc đồng hồ lên hỏi anh: “Đây là nhãn hiệu gì thế ạ?” 
*Hiệu đồng hồ này 
undefined 
Chu Văn Đường quay đầu nhìn cô: “Em không biết à?” 
“Em thật sự không biết.” Nghê Bảo Gia nhẹ nhàng giải thích: “Anh nhìn xem đi, tay em cũng đâu đeo đồng hồ.” 
Cổ tay cô sạch sẽ. Chu Văn Đường cẩn thận suy nghĩ, quen biết cô một thời gian, dường như cô không đeo nhiều đồ trang sức trên tay như những cô gái khác, lúc nào cũng trắng ngần sạch sẽ. 
“Patek Philippe.” Anh nói. 
Nghê Bảo Gia lấy điện thoại di động ra, nhập nhãn hiệu vào trình duyệt, cuối cùng nói: “Thương hiệu này quả thực rất hợp với anh.” 
Chu Văn Đường rất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-diu-dang-hon-gio-dem/3588396/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.