Vì Chu Văn Đường đậu xe ở dưới tòa nhà nhà cô nên Nghê Bảo Gia không dám nán lại quá lâu, sợ bị hàng xóm bắt gặp rồi nói này nói nọ với mẹ Nghê, cô nói: “Em lên nhà đây.” 
Chu Văn Đường buông tay ra, để cô xuống xe. 
Nghê Bảo Gia vừa đi vừa ngó nghía xung quanh, rồi vào tòa nhà của cô. 
Giây phút bước vào thang máy lên nhà, cõi lòng của cô có chút dậy sóng. 
Nghê Bảo Gia lấy chìa khóa mở cửa vào nhà, Tiêu Kiều đi ra từ phòng ngủ của cô, nhìn cô bằng ánh mắt hóng hớt: “Xem phim về rồi đấy à?” 
Nghê Bảo Gia nói: “Sao cậu lại đến nhà mình?” 
“Đến tìm cậu đấy.” Tiêu Kiều khoác tay cô, nói nhỏ: “Khai thật mau, vừa nãy người lái xe Porsche đưa cậu về là ai?” 
Nghê Bảo Gia nhìn thoáng qua mẹ Nghê đang bận bịu trong bếp, đẩy Tiêu Kiều vào phòng ngủ, đóng cửa lại, cô cũng không định giấu Tiêu Kiều: “Người cậu biết.” 
“Người mình biết á?” Tiêu Kiều ngồi ở cuối giường, ôm đầu gối: “Ai nhỉ?” 
Nghê Bảo Gia hít sâu một hơi rồi đáp: “Anh trai Chu Đoan Dương.” 
“Cậu thật sự ở bên anh ta rồi à?” 
Nghê Bảo Gia tựa lưng vào cửa phòng, cụp mắt một cách chột dạ, ậm ừ một tiếng không mấy chắc chắn. 
Tiêu Kiều nhíu mày: “Vậy cái hôm cậu bảo với dì là ngủ lại nhờ mình, có phải là ở cùng với anh trai Chu Đoan Dương không?” 
“Ừ, hôm đó anh ấy đến tìm mình.” 
Tiêu Kiều quan sát cô một hồi, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-diu-dang-hon-gio-dem/3588375/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.