Chu Văn Đường tìm được khách sạn, nhưng không làm thủ tục nhận phòng.
Nghê Bảo Gia theo anh đi vào thang máy, hỏi: “Không cần làm thủ tục sao?”
“Không cần, chủ của khách sạn này là người quen của tôi.” Chu Văn Đường nghiêng mặt qua, kể từ lúc Nghê Bảo Gia vào thang máy, cô vẫn một mực cúi đầu. Anh cũng hiểu được những suy nghĩ vẩn vơ của cô, anh cô tình trêu cô: “Sao cứ cúi mặt mãi thế, người khác nhìn thấy lại cho là chúng ta đang vụng trộm.”
Nghê Bảo Gia vừa xấu hổ vừa bực mình nên lườm anh một cái: “Anh mới đi vụng trộm ấy, à, không phải anh đã kết hôn rồi chứ?”
Chu Văn Đường tựa vào vách thang máy, thản nhiên nói: “Em xem tôi có đeo nhẫn không, còn bảo tôi kết hôn? Chẳng lẽ em không rõ hay sao?”
“Không phải có một kiểu người...” Nghê Bảo Gia không đồng tình, nói chắc nịch: “Tháo nhẫn kết hôn, ra ngoài giả vờ là người độc thân để lừa gạt các cô gái trẻ hay sao.”
Chu Văn Đường có chút giận nên bật cười, anh hỏi vặn lại: “Em thấy tôi giống kiểu người đó à?”
“Không hẳn thế.” Nghê Bảo Gia lập tức đổi hướng, cô nói: “Dù anh có đeo nhẫn ra ngoài, có lẽ vẫn có phụ nữ bám lấy anh đúng không?”
Chu Văn Đường mỉm cười: “Đây là đang tâng bốc tôi hay nói kháy tôi thế?”
Nghê Bảo Gia chớp mắt ra vẻ vô tội: “Em nào dám nói kháy anh, em chỉ đang trần thuật lại sự thật thôi.”
Nghê Bảo Gia không hề nói dối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-diu-dang-hon-gio-dem/3588371/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.