Dịch: Khói 
Nửa tháng sau Thẩm Triệt mới xuất viện. Xương sườn đã lành lại rồi, chẳng qua cử động vẫn hơi chậm chạp, người cũng gầy đi nhiều. Về lý thì ngày nào Hứa Trì cũng viện đủ loại lý do hoa mỹ để mang cơm tới viện, anh không nên gầy mới đúng. Nhưng suốt cả ngày nằm trên giường nghỉ ngơi, khẩu vị vơi đi, cơm cũng chẳng ăn được, vậy nên anh không những không mập lên, ngược lại còn gầy tới mức đáng thương. 
Hứa Trì sắp đau lòng muốn chết, lúc xuất viện ngay cả một bước cũng không chịu cho Thẩm Triệt đi, đẩy xe lăn đưa anh tới tận trên xe, sau khi về đến nhà lại bế anh lên lầu. Vừa bế vừa nói: “Anh nhẹ đi nhiều quá, bế chẳng thấy nặng tí nào.” 
Thẩm Triệt cười trêu chọc: “Thì để tiết kiệm sức cho em mà.” 
Vừa về đến nhà, Thẩm Triệt đã vội vàng mở máy tính ra, tiểu thuyết đã nửa tháng không đăng chương mới, biên tập thúc giục muốn hộc máu, fan cũng sắp chờ không nổi nữa, chuẩn bị thoát fan đến nơi rồi. 
Hứa Trì thấy anh vừa về đã cắm đầu vào máy tính, hận không thể cướp ngay bàn phím đi, trừng mắt nói: “Bây giờ anh cần phải nghỉ ngơi, mau mau béo lại cho em, nếu không đừng hòng viết lách gì hết.” 
“Anh đã bỏ đăng nửa tháng rồi! Tiền vi phạm hợp đồng cao lắm đó!” Thẩm Triệt ôm bàn phím không chịu buông tay. 
Sắc mặt Hứa Trì sa sầm: “Tiền vi phạm hợp đồng bao nhiêu, em trả cho anh.” 
Không đấu lại được Hứa thiếu gia lắm tiền nhiều của, tác giả nhỏ bé 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-dep-den-tung-ngon-tay/1305892/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.