Dịch: Khói
Khi tỉnh lại đã nằm trên giường trong phòng ngủ, đầu hơi choáng váng, trên người mềm nhũn, nhìn Hứa Trì ngồi ở mép giường cũng tàn ra tầng sáng nhàn nhạt.
Hứa Trì sờ trán anh: “Đỡ hơn chút nào chưa?”
Khuôn mặt Thẩm Triệt nóng lên, dứt khoát lấy chăn che mặt mình lại, bị hôn tới mức ngất xỉu, chuyện này đúng là quá mất mặt. Rất nhanh chăn đã bị kéo ra, Hứa Trì nở nụ cười: “Muốn uống nước không?”
Đúng là cổ họng khô khốc, Thẩm Triệt ngồi ngay người lại, đưa tay muốn đón lấy ly nước, nhưng Hứa Trì lại không đưa cho anh, mà tự mình ngậm một ngụm, sau đó môi kề môi, miệng sát miệng đút cho anh.
“Anh tự uống…” Thẩm Triệt vôi vàng né tránh, đưa tay muốn đẩy mặt đối phương ra, nhưng rất nhanh đã bị hôn. Từng chút từng chút nước được đút vào miệng, cổ trọng trở nên thoải mái, nhưng gương mặt lại đỏ bừng.
Hứa Trì lại hôn anh, nhẹ giọng nói bên tai anh: “Xin lỗi, lần sau em sẽ hôn anh nhẹ hơn.” Trong giọng nói còn mang theo ý tứ trêu chọc.
Thẩm Triệt vừa xấu hổ vừa tức giận: “Em đừng có mà quá đáng…”
Hứa Trì vẫn cứ tiếp tục “Quá đáng”, cúi người lại gần hôn anh, nuốt hết âm thanh giãy giụa của anh vào, hôn từ môi đến cổ, bàn tay thăm dò trong quần áo anh, hết sức tình sắc mơn trớn đầu v* anh.
Mắt thấy mình lại sắp sửa bị “đè”, Thẩm Triệt vội vàng lớn tiếng: “Chờ chút! Dừng dừng dừng!”
Hứa Trì đang cởi quần Thẩm Triệt, nghe thấy đối phương kêu dừng, vì thế nhổm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-dep-den-tung-ngon-tay/1305888/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.