Bầu không khí trong phòng họp ngưng trệ căng thẳng, trái tim của Tuệ Ngọc như vừa bị rơi xuống đất, khó thở và trống rỗng vô cùng. Cô không biết mọi người xung quanh đang nhìn mình bằng ánh mắt gì, chỉ có thể cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay quen thuộc nắm lấy tay mình kéo đi.
Thành viên của Phòng Kỹ thuật hình sự nhanh chóng tập trung ra xe, mọi người đều rất khẩn trương, Tuệ Ngọc cũng không dám chậm trễ. Cô ngồi ở hàng ghế giữa cùng Doãn Tư Nghị và Lộ Tuyết Kha, chiếc xe chạy khá êm trên đoạn đường bê tông bằng phẳng nhưng cô thì phát run lẩy bẩy, nếu người bên cạnh không đưa tay ra đỡ thì cô khó mà có thể ngồi vững được.
Lần này khác hơn lần trước, ngoài nỗi sợ sắp nhìn thấy thi thể người chết ra thì còn một nỗi sợ kinh hoàng hơn nữa mà cô không dám đối diện. Tính luôn Quách Ánh thì đã là nạn nhân thứ năm có liên quan đến mẹ của cô, cô tin chắc rằng mẹ mình vô tội, nhưng liệu kẻ thủ ác kia có đang nhắm vào bà hay không?
Nhà của Quách Ánh nằm trong một con hẻm có khá đông dân cư, xe của cảnh sát vừa rẽ vào hẻm thì đã thấy rất nhiều người hiếu kỳ vây kín xung quanh, tiếng xì xầm và tiếng khóc của trẻ con xé rách khoảng tĩnh lặng giữa đêm, chỉ còn âm thanh ai oán nghe nhói cả lòng.
Hiện trường vụ án nằm ngay trước cửa của một căn nhà bỏ hoang ngay đầu con hẻm, dây rào cảnh báo đã được giăng nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-day-toi-cach-cam-dao-mo/2701292/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.