Hôm nay “cái loa” của Lâm Thiên Nhật đã được Tuệ Ngọc kế thừa, giọng của cô tốt đến nỗi mới vừa dứt lời thì toàn bộ khách trong quán đều quay lại nhìn cô chằm chằm. Doãn Tư Nghị đứng tại chỗ bật cười, lấy điện thoại ra chụp lại vài tấm ảnh, anh không ngờ cô nàng tinh nghịch này khi say lại đáng yêu đến như vậy.
- Tuệ Ngọc đúng là nói một đằng nhưng nghĩ một nẻo, miệng chê bai đội trưởng của chúng ta nhưng đã bắt đầu học cách quản lý tài chính của chồng rồi.
Lâm Thiên Nhật khoái chí cười ha ha, người có kinh nghiệm nhất là Huỳnh Lẫm cũng hồ hởi tham dự.
- Bác sĩ Doãn này, ngày mai còn nhiều việc quan trọng phải làm lắm đấy, tối nay… đừng vận động quá sức.
Anh nói xong thì nhìn đồng đội tủm tỉm cười bí hiểm, chỉ có La Tấn Duật là sắc mặt không tốt lắm.
- Tuệ Ngọc về trễ dì Trần sẽ lo lắng, cậu nhớ đưa cô ấy về nhà sớm.
- Tớ muốn về sớm, nhưng cô ấy có đồng ý hay không mới quan trọng. Mọi người về nghỉ đi, chào nhé.
Doãn Tư Nghị thẳng lưng bước tới chỗ Tuệ Ngọc, đầu ngẩng cao kiêu ngạo cứ như đoạn đường vinh quang này chỉ có riêng anh mới quyền được bước. La Tấn Duật đứng từ xa nhìn hai người họ quấn quýt bên nhau, tự mình gặm nhấm sầu vương với tiếng thở dài, người đến sau không có tư cách tranh chỗ, trách là mình không đến sớm hơn thôi…
Tuệ Ngọc đã say đến mức đứng còn không vững,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-day-toi-cach-cam-dao-mo/2701261/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.