Cơn mưa đêm qua chẳng biết đã tạnh từ lúc nào? Những vũng nước lớn trên đường đã rút hết nhưng không khí ẩm ướt vẫn còn tồn đọng, khiến người ta có cảm giác như mùa đông đến sớm vậy.
Nắng còn chưa hé Tuệ Ngọc và Tư Nghị đã lên xe chuẩn bị tới bệnh viện. Anh nghiêng người qua cài dây an toàn cho cô, lòng nhịn không được liền hôn lên gò má của cô một cái.
- Lát nữa tới bệnh viện chúng ta siêu âm thai luôn nhé, em gầy quá anh sợ con quấy em chịu không nổi.
Cửa sổ xe đang mở, hơi lạnh từ bên ngoài tạt vào khiến Tuệ Ngọc bất giác rùng mình. Sờ tay xuống bụng, cô vẫn chưa hoàn toàn ý thức được có một sinh linh nhỏ đang tồn tại và dần lớn lên bên trong cơ thể mình.
Ba cái que mà La Tấn Duật đưa tới cô chưa từng sử dụng cái nào, cô không hề mong sẽ mang thai trong hoàn cảnh khốn cùng như vậy. Nhưng không ngờ bé con đã thật sự đến, mà điền tên vào cuộc đời với trọng trách cứu rỗi những con người tội lỗi, thì sau này con của cô có nhìn đời bằng đôi mắt oán thán hay không?
Tuệ Ngọc im lặng không hồi âm. Tư Nghị còn muốn nói gì đó nhưng bị tiếng chuông điện thoại cắt ngang. Là Huỳnh Lẫm gọi điện tới.
- Em nghe đây.
"Đã tra được mẫu DNA của Lê Thừa trước khi vào tù rồi. Lạ thật, mẫu DNA của gã ta vào 15 năm trước và của hiện tại không hề trùng khớp với nhau."
- Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-day-toi-cach-cam-dao-mo/2701180/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.