Lúc đó, tôi ghen tị đến mức muốn g.i.ế.c c.h.ế.t Ôn Đình, cướp Tiểu Dư về.
Nhưng tôi không xứng, thù của tôi vẫn chưa trả xong.
Tôi quay về trường, một mình uống rất nhiều rượu, mắt rất đau, tim cũng rất đau.
Độc Hạt đã về nước, tôi được điều đi nằm vùng.
Tự tay bắt được Độc Hạt, tôi đã báo được thù cho mẹ đúng như mong nguyện.
Việc đầu tiên sau khi kết thúc nhiệm vụ, tôi quay về tìm Đường Dư.
Tôi muốn nói với Đường Dư rằng, tôi thích em ấy.
Về đến nơi tôi mới biết, bệnh của chú Đường trở nặng.
Tôi vội vã chạy tới bệnh viện.
Ở hành lang, tôi nhìn thấy Ôn Đình đang bón cơm cho Đường Dư.
Tôi đứng chôn chân ở đó, trái tim đau như bị d.a.o cứa.
Cứ ngỡ báo thù xong, tôi sẽ có tư cách đứng trước mặt Đường Dư, giờ xem ra, tôi vẫn là không xứng.
Bệnh của chú Đường cần rất nhiều tiền, Tiểu Dư đến hỏi vay tiền ông nội tôi.
Tôi bảo với ông nội, vay tiền thì được, nhưng Tiểu Dư phải kết hôn với tôi.
Dù cho tôi có ích kỷ một lần, tôi cũng không muốn nhường em ấy cho người khác.
Ông nội mắng tôi là thằng khốn, đ.á.n.h tôi một trận.
Tôi không quan tâm: "Hoặc là ông đ.á.n.h c.h.ế.t cháu, hoặc là để Đường Dư kết hôn với cháu."
Ông nội hết cách với tôi, ông đề cập với Đường Dư, Đường Dư đồng ý kết hôn với tôi. Dù em ấy không thích tôi, chỉ vì tiền viện phí mà cưới tôi, tôi cũng rất vui.
Tôi cực kỳ vui sướng, tôi không làm được chuyện nhường em ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-co-bay-phan-hoang-dai/5045840/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.