Tôi ngẩng lên bắt gặp ánh mắt của Trì Lân.
Chưa đợi tôi lên tiếng, Từ Thanh Nhu đã làm bộ ấm ức mách tội với Trì Lân.
"Trì Lân, Đường Dư quá đáng lắm, chạy đến tận chỗ em làm gây sự, làm em mất mặt hết sức." Cái điệu bộ nũng nịu ấy thật khiến đàn ông phải mủi lòng.
Trì Lân nhíu mày, không nhìn Từ Thanh Nhu mà đưa tay cầm lấy tờ bản sao tin nhắn tôi dùng để chất vấn cô ta.
"Cô đến đồn cảnh sát tố cáo cô ấy à?" Trì Lân hỏi bằng giọng lạnh lùng.
Từ Thanh Nhu cười gượng: "Là... là Trì Mạn nói, Đường Dư thật sự viết truyện vi phạm pháp luật mà, anh không biết cô ta..."
"Vụ của cô ấy là do tôi điều tra, cô ấy không viết những thứ đó." Trì Lân cắt ngang lời Từ Thanh Nhu.
Sắc mặt Từ Thanh Nhu hơi tái đi, vẫn định biện minh thêm gì đó.
Trì Lân tặc lưỡi, nói tiếp: "Sau này đừng làm mấy trò rẻ tiền đó nữa. Ông nội rất quý cô ấy, cháu dâu cưng của cụ mà bị bắt nạt thì dàn luật sư nhà họ Trì không phải để trưng cho đẹp đâu. Không khéo cô mất việc mà gia đình cũng bị ảnh hưởng đấy."
Mặt Từ Thanh Nhu biến sắc liên tục, hết xanh lại tím.
Ai cũng biết ông nội thương tôi còn hơn cả mấy đứa cháu nội trong nhà.
Từ Thanh Nhu lại càng rõ hơn ai hết.
Năm đó, ông nội chỉ tay bảo rằng, vợ của Trì Lân chỉ có thể là tôi.
Không ai có thể thay đổi được điều đó.
Trừ khi chi trưởng từ bỏ toàn bộ tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-co-bay-phan-hoang-dai/5045834/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.