Dẫu vậy nhưng sáng nào cô cũng dậy sớm, lên mạng tra kĩ các món ăn để nấu cho anh và những ngày ấy anh đều trở về, vui vẻ cảm ơn cô vì những bữa ăn. Thật ra, đa số các món đều nhạt nhẽo nhưng anh vẫn luôn ăn hết. Nhưng một lần, vì đã sơ suất nên món ăn có vị không được ngon mà Tiêu Y không hề hay biết. Ngự Phong cũng chưa nếm thử mà mang theo đến công ty. Khi ấy, mọi người đang thảo luận, bàn về dự án. Vừa đến giờ ăn trưa, đa số mọi người đều tranh thủ kéo nhau xuống nhà ăn, chỉ còn Ngự Phong và Gia Hân hôm nay đều mang theo cơm trưa nên ở lại. Ngự Phong đang soạn tin ở máy tính, được một lát thì anh lôi hộp cơm ra, vừa mở thì thấy cốc nước đã hết, anh vội chạy vào phòng uống nước gần đó để pha trà. Gia Hân ngồi gần đó, liếc sang thấy hộp cơm của anh được sắp xếp và trang trí đẹp mắt, cô thích thú nói to:
- Oa…Anh ơi anh đặt cơm ở đâu mà trông ngon vậy? Cho em thử miếng nha.
- Không hay lắm đâu!
Ngự Phong đang rót nước nghe vậy nói vang ra nhưng Gia Hân để ngoài tai lời anh nói mà cứ thế lấy đũa gắp miếng thịt lên ăn nhưng phải nhổ ra ngay vì nó toàn hạt tiêu nên rất cay và có vị hơi cháy xém. Vì thế nên cô thuận tay lấy thìa hớt miếng canh lên uống nhưng cũng phải chạy ra thùng rác để nhả ra hết.
- Eo anh ơi, mấy món này dở quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-chua-tung-yeu-toi-/3573617/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.