- Anh thiệt là! Chuyện lớn như thế mà không nhớ gì sao?
Tải mải làm nên anh quên béng mất. Mới cả, tối hôm đó em ngủ mê mệt, anh cũng chả nói gì được, ngủ theo luôn.
Hết nói nổi anh. Còn 5 tiếng nữa là ta bay rồi. Có kịp không đây.
Dẫu sao may là anh đến công ty sớm.
Ngự Phong quên mất thời gian đi du lịch nên cũng chưa nói cho Tiêu Y biết. Sáng sớm đến công ty, đồng nghiệp thấy anh đi làm mới ngạc nhiên hỏi: " Sao nay lại đi làm rồi? Nghe anh nói là xin nghỉ mấy ngày đưa vợ đi du lịch mà? Nay bay đó". Lúc đó anh mới sực nhớ ra, hốt hoảng lấy điện thoại ra xem thì đúng lúc Tiêu Y gọi:
Ơ anh? Sao chị sếp nói anh xin nghỉ mấy ngày cho em thư giãn đầu óc?
Anh quên, giờ em ra cổng đi, anh lái xe qua rồi về dọn đồ.
Mình đi đâu?
Tí lên xe anh nói.
Về đến nhà, hai người vội vàng xếp quần áo và vật dụng vào va li. Vì thông tin đến quá bất ngờ, Tiêu Y rối lên nên có cuộc trò chuyện như ở đầu chương.
Mà thuốc dự phòng của em đâu nhỉ? Em nhớ cất ở đây mà ta.
Lọ kia hết rồi à? Mà sao đi chơi mà em cũng uống thế? Tính ra anh thấy em uống thường xuyên lắm đó, có chắc nó an toàn không? Lạm dụng nhiều là không tốt đâu.
Dạ em biết. Nhưng từ khi làm việc này, phải nói nhiều và đảm bảo phải hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-chua-tung-yeu-toi-/3573604/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.