Chỉ ngăn cách nhau bằng một lớp tường nhưng trạng thái hai người lại chia ra thành hai kiểu khác nhau. Một người thì cười tủm tỉm như vừa săn được con mồi: - Cô ấy thiệt là...hơn 4 năm cưới nhau rồi mà vẫn đỏ mặt xấu hổ như ngày nào. Dễ thương quá đi! Thiệt là...vừa không kìm được nhưng cũng không nỡ làm cô ấy đau đến phát khóc( Câu này là sao? Tà dăm quá!)
Người kia thì tim đập thình thịch như vừa thoát được nguy hiểm. Cô ôm khuôn mặt đỏ như quả cà chua chạy vào nhà tắm, nhìn bản thân trong gương, cô giận dỗi nhẹ, xả nước rửa đi rửa lại mặt nhiều lần:
- Đồ xấu xa, Vương Ngự Phong! Dám trêu mình. Á!...Cái khuôn mặt này, sao lâu hết vậy, thế này thì ai dám ra ngoài chứ? Đi tắm vậy.
Gần 1 tiếng sau cô mới bước ra, tay đang cầm khăn lau đầu, mình khoác áo tắm.
- Em làm gì mà lâu vậy? Ra ăn sáng đi, anh nấu xong rồi nè.
"Cạch"_ Tiếng đặt đĩa xuống bàn.
- Ơ? Em tưởng anh vẫn muốn ngủ mà, sao dậy rồi, lại còn xuống bếp?
- Anh háo hức đến tối nay có chuyện vui nên không có ngủ được. Phải dậy ngay tẩm bổ cho vợ chứ. Mà...em mặc vậy thì anh sao đây?
- Ưm...Thôi đi ngay! Anh nói gì vậy trời? Thường ngày tắm xong em cũng bận vậy mà. Thiệt là...
- Vậy hả? Tại mỗi ngày em đều đẹp hơn nên phải khác chứ.
- Dẻo miệng gớm!
- Đợi anh đi đánh răng rửa mặt rồi ra anh sấy tóc cho.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-chua-tung-yeu-toi-/3573601/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.