Vài ngày sau Mun xuất viện
Ren đến đưa Mun về như dự kiến, nhìn ren bây giờ trả khác gì 1 bà mẹ hết
- Mun à lấy hết đồ chưa - Ren nói giọng ân cần rồi
- rồi cậu đừng lo - Mun trả lời
- Thế đã ăn gì chưa - Ren hỏi
- Tớ ăn rồi - Mun trả lời
Và cứ thế 1 tiếng đồng hồ trôi qua, ngồi ngoài xe chờ lâu quá Jun bực mình đi vào thấy cảnh này jun ko khỏi thở dài vì 2 người họ ( t/g : chuẩn rồi Jun ơi )
Về đến nhà, Ren vội vã cất đồ cho Mun rồi chạy về ( vì chỉ có chuyện bận ) trước khi về Ren nói
- Mun ơi , nhớ là ăn uống đầy đủ nha, đói là phải ăn ngay, nếu cậu mệt thì nhớ đi bệnh viện nếu ai ăn hiếp cậu nói tớ tớ xử
- Ê cô kia tôi ăn hiếp Mun hồi nào - Jun chèn vào
- Ko ăn hiếp á, thế tôi hỏi anh, thế nếu mà sau này 2 người lấy nhau thì anh đòi Mun yêu quái ý lộn yêu quý của tôi sinh cho anh tiểu Bảo Bảo thì đó ko gọi là ăn hiếp à - Ren tuôn 1 tràng
- Thì.... thì lúc đó là chuyện của sau này - Jun nói mặt hơi đỏ ( ko đỏ ms lạ )
Thấy Jun đang gặp khó khăn thì Mun thêm lời
- À phải rồi cậu bảo cậu có việc mà - Mun nhắc nhở Ren
- À nhỉ quên mà cậu vì n.y mà bỏ bạn à đc lắm chờ xem tợ sẽ phạt cậu vào lần sau - Ren nói
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-a-hua-voi-em-rang-anh-se-mai-yeu-em-nhe/233467/chuong-13.html