Lạc Phát Minh cất điện thoại vào túi, lại liếc mắt nhìn vào bếp, tiểu thiên hạ của hắn dù có nói thế nào cũng không chịu về nước với hắn, chắc lần này hắn sẽ dùng khổ nhục kế để có thể mang người về lại nước. Thầm tính toán trong đầu một chốc lát, Lạc Phát Minh chậm rãi tiến vào bếp. Đi đến đằng sau lưng của Lạc Ngọc Thiên, hai tay vòng qua eo cậu mà ôm thật chắt, đầu thì lại vùi sau vào hõm cỗ của cậu mà hít hà lấy mùi hương bạc hà dịu nhẹ, giọng nói trầm chả hắn vang lên tai cậu
- Tiểu Thiên à, lão ba bắt anh phải về lại nước rồi, nhưng anh thật sự không muốn về không muốn về chút nào a!!! Em biết vì sao không?
Lạc Ngọc Thiên lúc này nghe người yêu mình sắp về nước lòng có chút mất mát, cậu ngưng cắt đồ ăn nhẹ giọng trả lời anh
- Vậy... Anh về đi không dượng lại lo lắng cho anh
Nói đến đây cậu người cậu lại nổi lên một trận cô đơn khôn siết
- Không muốn đâu, em phải về với anh thì anh mới về, còn không cho dù lão ba có kêu người tới bắt anh về, thì anh cũng sẽ nắm theo em mà lôi em về cùng anh, bởi vì không có em về nước anh rất cô đơn a
Nghe anh nói vậy cậu phì cười,nhưng vẫn dỗ dành anh
- Anh à, em mới qua đây gần nửa năm, bây giờ mà về thì lại cảm thấy xấu hổ, chưa học hành đến đâu mà lại về dượng sẽ thất vọng về em mất
Thì ra đây chính là nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-a-em-met-roi/1494978/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.