Pu gục mặt xuống giường Nu và khóc nức mở:
- Nu ơi, bạn đừng chết nha! Làm ơn đi! Bạn không thể bỏ mình một mìnhđược, nếu muốn làm thiên thần sống, thì chúng ta phải cùng làm chứ!
Pu cứ khóc như vậy...rồi một bàn tay, bàn tay rất ấm áp, nó đang lau nướcmắt cho Pu! Ai vậy? Có phải là Nu không? Pu ngước mắt lên, đôi mắt bannãy nhắm nghiền của Nu đang hé mở...Một phép lạ!
- NUUUUU!!!???
Pu rào thét ôm lấy Nu như thể nếu không ôm chặt thì Nu sẽ không còn ở đây với cô bé nữa
- Pu buông ra đi, Nu không bị chết vì bệnh mà chết vì cái ôm nghẹt thở của Pu đó- Nu mỉm cười hạnh phúc
Cuối cùng Pu cũng chịu buông Nu ra
- Pu...Pu cứ sợ Nu sẽ bỏ Pu rồi chứ!
- Đúng là Nu định ra đi nhưng thiên đường chưa chịu chứa Nu, nó bắt Nu phải trở về với Pu.
Pu lại ôm chặt Nu hơn, chưa bao giờ Pu có cảm giác hạnh phúc như bây giờ,vậy là Nu đã ở lại với Pu! Nu không đi! Nhưng sự thật liệu có phải chỉcó như vậy không?
::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::
Sau khi biết Nu tĩnh lại các bác sĩ đến kiểm tra cho Nu rất tận tình. Rồicả tuần sau đó cả hai được xuất viện. Nu và Pu được ba má đón về nhà,hình như Nu vẫn còn giận bố mẹ nên thấy cậu ấy hơi buồn, nhưng rồi cáigì tới nó cũng tới. Đó là vào một ngày đẹp trời Nu sang nhà Pu chơi bỗng nhiên cậu ấy cầm chặt tay Pu và móc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/angel-and-devil/2140998/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.