Rồi chợt có ai đó khều sau lưng nó. Nó giật mình quay lưng lại. Là một cô bạn, cô ấy mỉm cười nhìn nó:
- Làm quen nha! Mình tên Phương Trân
Dù sao có một người bạn cũng tốt, nó mỉm cười nhìn Trân:
- Ừ, Mình tên Ngọc Nhiên
- Cậu là bạn của Tiểu Thiên hả?
Trời ạ, sao mới nói chuyện có một cậu đã nhắc đến tên đó rồi. Giọng của nó đã có chút tức giận:
- Tôi không có quan hệ gì với cậu ta cả
Bỗng chốc con nhỏ này tươi tỉnh lên:
- Thật sao?
- Ừ
- Vậy thì tốt
- Sao tốt?
- Ờ thì...
- Hai em kia có nghe giảng không, cô cho hai đứa đi ra ngoài bây giờ
Giọng của cô giáo làm nó giật mình, nó vội quay lưng lên và bắt gặp ánhmắt cô giáo đang “đằng đằng sát khí” nhìn nó, chắc có thêm con nhỏ Trângì đó mà con nhỏ đó ngồi sau nên nó không thể thấy được. Nó cúi mặtxuống mở tập ra và cố gắng nghe giảng.
Hai tiết học trôi qua trong căng thẳng. Tiếng chuông giờ ra chơi vanglên, làm dịu bớt nhưng mệt mỏi của nó từ sáng đến giờ. Nhiên cảm thấycái gì đang kêu quá sá trong bụng, thì ra từ sáng tới giờ nó chưa có cócái gì trong đó! Híc!!! Nó lết thết ra khỏi bàn học quay lại nhìn thìthấy tên ác quỷ Tiểu Thiên đã đi đâu mất bóng. Nhưng việc gì nó phảinghĩ đến tên đó chứ? Cứ ra căn tin bỏ đấy bụng là tốt rồi. Vừa bước vàocăn-tin mọi con mắt đều đổ dồn vào nó. Tại sao ư? Vì tất cả mọi ngườiđều nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/angel-and-devil/144582/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.