Mạn Ngọc ở lại với thái hoàng thái hậu một đêm. Sáng sớm hôm sau mới trở về Thanh phủ. Hồi phủ xong nàng phải dâng trà cho Hiền phi và vì nàng nàng là thứ phi nên phải dâng trà cho chính phi của hắn. Lúc nàng dâng trà cho Hiền phi bà tỏ ra chán ghét nàng. Đợi cả lúc lâu cũng không chịu nhận trà của nàng. Đến lúc tay nàng mỏi nhừ run cầm cập bà mới miễn cưỡng nhận lấy.
Đến lượt dâng trà cho Cao Uyển Như cô ta nhận lấy nhưng lại cố ý nhân lúc vừa cầm đến tách trà liền bị đổ vào tay. Nàng ta hét lên một tiếng. Hiền phi và Diệp Quân Thanh liền chạy tới xem thử. Hiền phi thấy Cao Uyển Như bị bỏng liền quát:" tiện tì nhà ngươi mới ngày đầu vào phủ đã muốn ám hại chính phi rồi sao."
Mạn Ngọc cau mày đáp:" Mẫu phi ta không có hại Uyển Như."
Hiền phi thấy nàng gọi bà như thế bà không thích:" Đừng gọi ta là mẫu phi. Ta không chấp nhận ngươi là con dâu ta."
Cao Uyển Như thấy vậy liền tỏ ra dịu dàng nói:" Mẫu phi người người đừng trách Ngọc muội muội. Là do con không tốt không cầm chắc chén trà nên mới làm đổ thôi."
Diệp Quân Thanh thấy vậy liền lên tiếng:" Nàng đúng là nhân hậu quá rồi. Cô ta hại nàng bỏng ra như vậy nàng còn nói thay cô ta."
Cao Uyển Như lại nũng nịu cất tiếng:" Chàng đừng nói vậy. Có lẽ do Mạn Ngọc run tay quá nên cầm không chắc thôi chàng đừng trách muội ấy."
Hiền phi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ang-may-trong-dem-toi/3648636/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.