Lâm Vũ cùng Mạn Ngọc hàn huyên một hồi lâu. Bỗng Lâm Vũ hỏi nàng:" Vô Song đệ, hôm nay ta cảm giác đệ có chuyện gì không vui có phải không.?"
Mạn Ngọc nghe hắn hỏi vậy lòng không khỏi trùng xuống nhớ đến chuyện hôn sự của mình nhỏ giọng hỏi hắn:" Nếu huynh phải lấy một người mà huynh không yêu, mà trong lòng người đó lại đã có người khác. Huynh sẽ làm sao?"
Lâm Vũ đáp:" Tất nhiên ta sẽ từ chối. Lấy người mình không yêu đau khổ biết chừng nào. Mà sao đệ lại hỏi chuyện này. Không lẽ đệ sắp thành thân sao?"
Mạn Ngọc nghe vậy lắc đầu xua tay:" Không phải, không phải. Là một người bạn của ta thôi."
Lâm Vũ sững ra không phải thành hôn sao hắn lại hỏi vậy còn lại buồn như thế hắn thắc mắc:" vậy tại sao đệ lại buồn như vậy?"
Mạn Ngọc thấy hắn thắc mắc bèn lảng tránh trả lời bâng quơ:" Ta sợ sẽ mất đi người thân yêu nhất."
Nghe vậy Lâm Vũ ngẩn người một lúc như đang suy nghĩ gì đó bất giác mở to mắt nhìn nàng đầy ngạc nhiên. Mạn Ngọc biết hắn suy nghĩ gì. Hắn nghĩ nàng chắc đang thích một nữ tử nào đó. Mà gia đình ép buộc nữ tử kia lấy người khác mà người kia đã có người trong lòng. Nên hắn cho là nàng đang buồn cho nữ tử kia và cũng buồn cho nàng và nữ tử kia không được bên nhau. Nàng thấy hắn nghĩ vậy cũng không muốn giải thích làm gì. Với giờ nàng đang giả nam trang cũng không biết nói sao cho hợp lý nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ang-may-trong-dem-toi/3648629/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.