“Vô.” Bọn tôi cụng ly với nhau uống cạn ly bia đầu tiên.
Rất nha đồ ăn đã vơi đi dần, chúng tôi cũng đã say mèm. Không phải chúng tôi nữa, chỉ có Tôn Mạnh Nhiên và Cao Thăng là uống quá thôi.
Từ Ngôn nhìn sang tôi đang thu dọn bãi chiến trường, cậu ấy trong vẫn còn tỉnh lắm.
Sau khi sắp xếp cho Tôn Mạnh Nhiên và Cao Thăng an phận thủ thường đi ngủ. Tôi đi dạo bờ biển.
Gió đêm lạnh thổi vào người tôi. Tôi chỉ mặc một chiếc váy hoa nhí qua đầu gối.
Tôi ngồi xuống bãi cát, nhìn ra phía xa xa ngoài kia. Lòng tôi lâng lâng như những con sóng vỗ vào bờ.
Tôi ngước mắt nhìn lên trời, hôm nay có trăng có sao trông rất đẹp. Phía xa là chòm sao Bắc Đẩu.
Tôi gối đầu trên cánh tay, cảm nhận tiếng sóng vỗ. Thật nhẹ nhõm làm sao.
Tôi giật mình bởi sự ấm áp được truyền đến. Hoá ra là Từ Ngôn. Tôi vuốt tóc, quay lại nhìn cậu ấy.
“Sao cậu không ngủ?” Từ Ngôn ngồi xuống cạnh tôi.
“Hơi khó ngủ.”
Chúng tôi im lặng. Tôi nhìn quá khoé mắt, ánh mắt Từ Ngôn đăm chiêu nhìn ra phía xa.
Cậu ấy đang nghĩ gì vậy?
Tôi nhìn theo cậu ấy. Không biết từ bao giờ, tôi rất hay đăm chiêu.
Từ Ngôn đeo lên cổ tôi một sợi dây chuyền. Tôi phât hiện ra đó là cái mà tôi thấy ở tiệm trang sức.
“Sao cậu có được nó vậy?” Tôi cười hỏi.
“Bí mật.” Từ Ngôn nhìn tôi trong mắt ngập ý cười.
Chúng tôi nhìn nhau rất lâu. Tôi mở miệng định nói rồi lại thôi.
“Cậu có gì muốn nói à?” Từ Ngôn nghiêng đầu nhìn tôi.
“Không có.” Tôi lắc đầu.
Theo sau cái lắc đầu là tiếng sóng vỗ mạnh vào bờ.
“Diệp Ninh, tớ thích cậu.”
Tôi mở to mắt nhìn cậu ấy. Câu nói không to không nhỏ đủ để tôi nghe.
Từ Ngôn vẫn im lặng nhìn tôi.
Tôi cười, cười rất tươi với cậu ấy. Tôi không muốn trốn tránh nữa. Quá khứ thay đổi được bao nhiêu thì thay đổi, bởi vì tôi từng hối hận nên mới muốn thay đổi. Có những chuyện thay đổi sẽ tốt nhưng có nhiều chuyện cứ để vậy đi.
Thay đổi sẽ khiến bản thân thêm tiếc.
Từ Ngôn chờ tôi đáp lại đến mức gió biển quật vào rât cả mắt nhưng cậu ấy vẫn không chớp mắt.
Tôi vòng tay qua cổ Từ Ngôn ôm lấy thân hình mà rất lâu rồi không ôm lấy.
Tôi vùi đầu vào vai cậu ấy cảm nhận hơi ấm đac rất lâu rồi không cảm nhận được.
Từ Ngôn ôm lấy gương mặt của tôi, hôn nhẹ lên trán.
Không cần quá nồng nhiệt cũng không cần quá khoa trương. Chỉ cần gai người là đủ.
Dù mọi người không biết nhưng lòng mình biết là được rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]