Đêm khuya.
Đại Bạch thật sự thuận theo và hiểu chuyện, hắn đàng hoàng nằm sấp ở dướigiường, rất nhanh liền phát ra tiếng ngáy rất nhỏ, Tiểu Thất nằm ở trêngiường, nghe thế nàng nhếch miệng, mỉm cười tiến vào mộng đẹp.
Có lẽ là hôm nay đã trải qua quá nhiều chuyện, Tiểu Thất cũng mệt mỏi, rất nhanh liền ngủ mất.
Ngay lúc nàng ngủ, thiếu niên Đại Bạch mở mắt, hắn lặng lẽ lăn lăn thân thểcủa mình ra bên ngoài, chống đầu nhìn Tiểu Thất, Tiểu Thất ngủ vẫn làdáng vẻ thanh tú, yên tĩnh lại thành thực. Nhìn nàng như thế, hắn cũngkhơi gợi lên khóe miệng, tựa hồ là sợ bị người khác phát hiện, hắn yênlặng trở lại vị trí của mình, hắn trợn tròn mắt nhìn ván giường, tronglòng không nói ra được mùi vị.
Nếu như nói hắn có nguyện vọng gì, đó chính là giả cẩu không bị Tiểu Thất phát hiện.
Đúng vậy, hắn là giả bộ, giả dạng làm chó của Trịnh gia Tiểu Thất cô nương Trịnh Tĩnh Hảo.
Mà hắn, đúng là nàng ngày ngày hận không thể đánh chết Trung Dũng vương phủ tiểu thế tử, tên gọi Cố Diễn.
Quan hệ của Cố Diễn và Tiểu Thất phải ngược dòng đến ba năm trước đây, banăm trước đây, Trịnh phụ thân của Tiểu Thất Trịnh Tam Lang đã là tiênsinh của hắn, không bao lâu, hắn biết trong nhà Trịnh tiên sinh có mộttiểu cô nương, nhỏ hơn hắn một tuổi, là tiểu cô nương có chút bướngbỉnh.
Lúc đó mặc dù biết tiểu cô nương này, nhưng Cố Diễnđối với nàng không có quá nhiều ấn tượng. Khi đó, hắn đang đắm chìmtrong thống khổ, phụ thân của hắn tái giá. Nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ang-ang-phu-quan-la-trung-khuyen/51175/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.