Lâm thị thấy nữ nhi cúi gằm đầu, một bộ “Ta sai rồi”, dù muốn trách cứ thếnào cũng không thể nói ra miệng, bà hơi than thở nhẹ một tiếng, vò vòmái tóc hơi có vẻ mất trật tự của nữ nhi, “Ngươi nha, mau trở về phòngdọn dẹp một chút, sáng mai ta để Trịnh Đồng đưa ngươi.”
Tiểu Thất gật đầu, “Ta biết rồi. Mẫu thân, ngài ở nhà phải chiếu cố thật tốt cho phụ thân, đừng để ý đến những người kia.”
Thấy nàng nghiêm trang, Lâm thị nhịn không được bật cười: “Ngươi ngược lạidặn dò ta. Ta sao lại không biết nên làm thế nào, chỉ có ngươi nha đầunày mới có thể cùng bọn họ cứng đối cứng. Ngươi nghe lời, đi chuẩn bịđi. Bên ngoài, ta không thể bên cạnh ngươi, ngươi càng phải thận trọngtừ lời nói đến việc làm, sửa lại tính tình táo bạo kia của ngươi. Lầnnày nếu không phải Trung Dũng vương gia đến, sợ là ngươi sẽ bị thuathiệt.”
Tiểu Thất kinh ngạc nói: “Đi An Hoa Tự là đề nghị của Trung Dũng vương gia?”
Lâm thị ôn nhu cười: “Ừ. Vương gia tới cực kỳ đúng lúc, ta nghe nói ngươibị lão phu nhân gọi đi đang muốn đi qua, chỉ thấy vương gia đến, ông ấythấy ta lo lắng, hỏi chuyện đã xảy ra, thuận tiện giúp chuyện này. Mặcdù ngươi một tiểu cô nương một thân một mình đi An Hoa Tự cầu phúc cóchút không ổn, nhưng đi cầu phúc vẫn hơn lưu trong phủ. Như vậy cũng cóthể cho ngươi ổn định tâm tình.”
Tiểu Thất cầm tay Lâm thị,tựa ở bả vai của bà, mềm yếu nói: “Mẫu thân yên tâm đi. Trong miếu tựkhông có Lục tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ang-ang-phu-quan-la-trung-khuyen/51171/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.