Thật ra có không ít tin đồn có liên quan tới Liễu Du Bạch, nhưng chuyện này được xem như một tin chính xác.
Nghe nói vào một năm nào đó, khi đến một hòn đảo rất hẻo lánh ở Đông Nam Á để nghỉ phép, Liễu Du Bạch đã bắt gặp rùa biển lên bờ đẻ trứng. Nhưng nơi đó là một vùng nghèo nàn, địa phương cũng không coi trọng chuyện này nên hằng ngày người dân liên tục lui tới trên bờ biển để chào bán đồ lưu niệm khiến rùa biển không có nơi an tâm đẻ trứng, trứng đẻ ra rồi cũng có khả năng chưa ấp xong đã bị người ta đạp vỡ.
Vậy nên, Liễu Du Bạch đã thuê hẳn 1 km bờ biển ngay chỗ đó và chỉ sử dụng với mục đích tư nhân.
Tiếp theo anh lại mướn một bảo mẫu.
Nói là bảo mẫu nhưng thật ra hằng ngày cũng chẳng làm việc gì ngoại trừ đi một vòng, nhặt chút rác, bảo vệ đám rùa biển để chúng an tâm đẻ trứng.
“Liễu Du Bạch là người theo chủ nghĩa bảo vệ môi trường à?”
Trì Kiều lắc đầu: “Nghe nói anh ấy chỉ đơn thuần thích rùa biển thôi.”
“Rùa biển có gì mà thích?”
Trì Kiều nhún vai: “Trọng điểm không phải cái này, trọng điểm chính là cậu biết Liễu Du Bạch trả tiền lương cho người bảo mẫu kia bao nhiêu không? Một tháng 30 ngàn tệ.”
Nói xong hai người đều im lặng.
Hai mắt Lương Tư Nguyệt thất thần, “… Tớ rất muốn làm công việc này.”
Trì Kiều ôm trái tim như tro tàn: “Tớ cũng thế.”
Đã đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/andersen-cua-toi/2734012/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.