Dứt lời, Liễu Du Bạch duỗi tay, dường như muốn nắm lấy cánh tay cô, cô lập tức lui về sau một bước khiến động tác của anh bị hẫng lại. Anh quay đầu nhìn cô, bật cười, cũng không tiếp tục làm gì, chỉ đưa tay về phía cô.
Lương Tư Nguyệt dừng một chút, chủ động tiến lên một bước, nắm chặt lấy tay anh.
Rất là kỳ lạ, những người khác yêu đương đều là đi các nơi để hẹn hò, duy chỉ có cô và Liễu Du Bạch là luôn ở trong nhà anh.
Đương nhiên cũng không có gì không tốt, dù sao hiện giờ vết thương của cô vẫn chưa lành, đi tới nơi đông người không chỉ bất tiện mà còn lúc nào cũng lo lắng có người chụp lén.
Số lần lên lầu tăng lên, cô không còn gò bó như ban đầu, cô cảm thấy sau một thời gian nữa, cô sẽ có thể coi nhà Liễu Du Bạch như nhà mình.
Sau khi vào nhà, Lương Tư Nguyệt mở tủ giày tìm cho mình một đôi dép lê dùng một lần, không khỏi đề nghị, cô có thể mua một đôi dép lê đặt ở đây không.
“Em thích kiểu gì, anh kêu người đi mua.”
“Không cần, em tự lên mạng đặt.”
Liễu Du Bạch bảo cô cứ thoải mái, còn cảm thấy ở đây thiếu gì thì cùng chọn mua, anh chịu trách nhiệm chi trả.
Lương Tư Nguyệt cười nói: “Nếu mua đồ thì không hợp với phong cách bài trí ở nhà anh, anh sẽ không hài lòng.”
Liễu Du Bạch nhìn cô, trầm tư một lát, “Không phải em muốn mua chậu ngâm chân đấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/andersen-cua-toi/2733925/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.