Có lẽ do quá mệt, Lương Tư Nguyệt khép mắt chưa được bao lâu thì đã ngủ thiếp đi, thậm chí còn chưa kịp uống cốc nước ấm.
Liễu Du Bạch nằm trong chốc lát rồi xoay người ngồi dậy.
Tự nhiên có thời gian rảnh, anh không biết làm gì, phản ứng đầu tiên là kiểm tra hòm thư, nhưng bởi vì đã đồng ý với Lương Tư Nguyệt sẽ hoàn toàn “biến mất” trong hai ngày, nghĩ một lát đành thôi.
Anh đứng dậy đến thư phòng tìm một quyển sách, lại trở về giường.
Vì để lên máy bay, hôm nay anh dậy sớm hơn mọi ngày, đọc được hai ba chục trang sách, cơn buồn ngủ vì dậy sớm ập đến, anh gấp sách lại nằm xuống.
Anh quay đầu lại nhìn, Lương Tư Nguyệt đang vắt chéo chân nằm nghiêng bên phải, mặc dù đang ngủ nhưng lông mày vẫn hơi nhíu lại. Anh duỗi tay vuốt lại, cánh tay ôm eo cô rồi cũng chìm vào giấc ngủ.
Chín rưỡi sáng, Liễu Du Bạch tỉnh dậy một lần nữa, theo thói quen anh không thích nằm trên giường như vậy, cầm quyển sách đang đặt cạnh gối, đứng dậy đi vào phòng khách.
Lương Tư Nguyệt ngủ tới gần mười một giờ trưa mới tỉnh.
Cô mở mắt, xốc chăn phía bên cạnh lên, Liễu Du Bạch không còn trên giường nữa. Cô đứng dậy, việc đầu tiên làm là vén chăn lên kiểm tra ga trải giường, thấy nó còn sạch sẽ mới yên tâm.
Sau khi ngủ một giấc ngon lành, cơn đau đã đỡ hơn nhiều, cơ thể cũng ấm dần, không còn cảm giác nặng nề và lạnh lẽo như rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/andersen-cua-toi/2733922/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.