Nghỉ ngơi một ngày, ngày hôm sau tôi vẫn đi làm như thường lệ, cũng may miệng vết thương không lớn mấy, nên tôi dán băng cá nhân thay cho vải băng, sau đó mặc bộ quần áo công sở đến công ty thật sớm.
Mới vừa vào đến công ty, tôi liền cảm thấy không khí hôm nay có gì đó là lạ. Bởi vì đặc thù của công việc, mỗi buổi sáng tôi đều phải đến công ty sớm để dọn dẹp văn phòng tổng giám đốc, bởi thế hầu như không có đồng nghiệp nào đến sớm hơn tôi cả, quá lắm thì cũng lác đác vài người thôi. Thế mà sáng nay mới tới đã thấy hơn 10 đồng nghiệp ngồi ngay ngắn ở bàn làm việc, nhưng điều kỳ lạ hơn nữa toàn bộ đều là nhân viên nữ.
“Tiểu Hạ!” Nghe có người gọi mình, tôi lập tức nhìn về phía phát ra âm thanh, liền thấy Lưu Mộng Hi ăn mặc chỉn chu, sinh lực tràn trề, trang điểm điệu đà, trên người còn mang đồ trang sức đẹp mắt và sáng bóng.
Tôi vừa nhìn thấy cô ta theo bản năng hơi chột dạ, gượng cười chào hỏi, “Chị Mộng Hi.”
Lưu Mộng Hi vỗ vai tôi rất thân thiết, cô ta nói, “Chị nhờ em đưa quà cho Tổng giám đốc, em đưa cho anh ta chưa?”
Chết, tôi quên béng đi mất! Thấy tôi đơ người, nụ cười trên mặt chị ta cũng tắt lịm, thấy thế tôi vội giả lơ, “Rồi rồi! Lúc đó thấy anh ta đến là em đưa ngay!”
Chị ta giờ mới chịu cười, “Vậy Tổng giám đốc nói sao hả?”
Tôi nói nhăng nói cuội cho qua chuyện, “Anh ta nói rất thích!”
Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-xong-chui-mep/4349/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.