Mệnh lệnh của mẹ đương nhiên là không thể kháng lại, huống chi tôi cũng đã nhận quà của mẹ luôn rồi, nếu không nghe lời làm theo, khẳng định thế nào cũng bị ăn một trận chổi lông gà. Thời gian coi mắt là lúc 1:00 trưa, giờ làm việc buổi chiều thì bắt đầu lúc 2:00, mà từ công ty đón xe buýt đến chỗ hẹn thì mất gần nửa tiếng đồng hồ, tính tới tính lui thì ăn cơm xong cũng không kịp về công ty, cho nên tôi sẽ xin phép nghỉ chiều mai.
Vì thế, để thuận lợi xin Lục hồ ly cho nghỉ, hôm nay mới vừa vào văn phòng của Lục Tuyển Chi, tôi liền cười rất ngọt ngào, tạo dạng thật yểu điệu, cất giọng nói lanh lảnh, “Tổng giám đốc, hôm nay anh mặc quần áo rất đẹp, đường may tinh xảo tỉ mỉ vừa vặn ôm sát đường cong đầy nam tính của anh, càng tôn thêm phong độ hùng dũng hiên ngang ngọc thu lâm phong, khí chất vương tôn cao quý có một không hai…”
“Được rồi.” Lục Tuyển Chi đang coi tài liệu bỗng nhiên ngắt lời tôi, ngẩng đầu lên, đôi mắt đen lườm tôi, “Vô vấn đề chính đi.”
Tôi vội nắm chặt hai tay lại, bộ dáng nghiêm chỉnh nói, “Chuyện là thế này, vì một lý do hơi tế nhị, tôi muốn xin nghỉ chiều mai, được không?”
Lục Tuyển Chi nhướng mày, “Lý do gì?”
Tôi mắc cỡ nói, “Coi mắt…”
Sắc mặt anh lạnh tanh, lại hỏi, “Ở đâu?”
Tôi cúi đầu khom lưng, đáp, “Hình như là ở nhà hàng XX.”
Anh lại tiếp tục hỏi, “Đối tượng là ai?”
Tôi theo quán tính định trả lời, nhưng chợt nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-xong-chui-mep/4341/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.