Đầu óc nàng xoay chuyển nói: “Vậy cũng không được, thuyền muối kia ta muốn chia cho ta một phần.”
La Thuận Phong nhíu mày: “Ngươi muốn khiêng muối đi?”
Tô Nhiên khẽ nâng cằm, da mặt dày nói: “Đương nhiên là chờ sau khi muối bán lấy bạc, vậy trước đó ta sẽ miễn cưỡng ở lại trong trại.”
La Thuận Phong nghi ngờ nhìn nàng: “Ngươi không phải là không muốn rời đi chứ?”
Tô Nhiên đang muốn cãi lại, lại nghe hắn nói: “Cũng đúng, nghe nói ngươi đã đắc tội thế tử của Túc Vương phủ.”
Hắn nghiêng đầu, vẻ mặt nghiêm túc hỏi: “Ngươi đắc tội hắn như thế nào?”
Tô Nhiên ngậm miệng. Cũng không đắc tội gì lắm, chỉ là dùng kéo để ở chỗ không nên để mà thôi.
Chiêu "cáo mượn oai hùm" đã có được hiệu quả, cùng ngày, Hổ Trảo Trại lui lại.
Tô Nhiên nhẹ nhàng thở ra, nếu bọn họ còn không đi, sáng mai lại phải trình diễn tiếp tiết mục viện quân lên núi.
**
Truyện chỉ đăng tại Wattpad meoluoihamhoc.
Ân Kỳ đã hiểu biết rõ ràng binh lực của phủ nha, lại nói với Tào Vân Thiên muốn dùng lệnh phù điều binh.
Tào Vân Thiên sau một lát do dự vẫn là ngoan ngoãn giao ra. Tào Chung Văn trên thực tế chính là người của thế tử, điểm này hắn biết, hiện giờ cho dù là Tào Chung Văn ở đây, khẳng định cũng sẽ nghe theo thế tử an bài.
Đám người Ân Kỳ đi thư phòng, khi trải qua hoa viên liền thấy trong một góc có ngồi xổm một người, đối diện tường 'hự hự'.
Tào Vân Thiên nhíu mày, đi lên trước đem tiểu tử mập kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-vung-duoi-mieng-soi/874429/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.