Edit: Lafite
Sáng thứ hai, Lục Tịnh An vẫn như ngày thường đi ra khỏi cửa, lúc gần đi lại bị Lục Tuyết Cầm gọi lại.
“An An, chờ một chút! Mẹ đưa cái này mang theo.”
Lục Tịnh An nhận lấy túi nylon màu trắng trong tay mẹ, cái túi rất nhẹ, giống như chỉ bỏ mỗi bộ quần áo bên trong.
“Đây là đồng phục học sinh cho Minh Sâm.” Lục Tuyết Cầm cười híp mắt nói.
Lục Tịnh An khẽ nhíu mày, cô gần như đã quên mất chuyện này. Bây giờ mẹ muốn cô đem đến trường cho cậu ta sao?
Tưởng tượng một chút đến ánh mắt bà tám của Mạc Xảo Xảo, cô không thèm nghĩ đã nói: “Buổi tối con sẽ trả lại cậu ấy.”
“Hôm nay thứ hai, trường học phải kiểm tra.” Lục Tuyết Cầm lắc đầu, “Nếu hại cậu ta bị thầy ghi lỗi sẽ không tốt.”
“Lại không phải là áo không có tay.” Lục Tịnh An nói, rất rõ ràng là không muốn đem cho cậu ấy.
“Bây giờ thời tiết lạnh rồi, chỉ mặc tay ngắn, nếu cảm lạnh thì làm thế nào?” Lục Tuyết Cầm khó có khi kiên trì, “Được rồi, An An tốt nhất, con đem cho cậu ta lần này đi.”
Nghe giọng điệu bà giống như dỗ con, Lục Tịnh An không biết nói gì, song nghĩ đến Phỉ Minh Sâm yếu như vậy, nếu thật sự bởi vì cô không đem đồng phục đi học mà bị cảm, quả thực có chút không nói được.
“Con biết rồi.”
Dáng vẻ cô rất không kiên nhẫn, nhưng cuối cùng vẫn đáp ứng mẹ mình, nhét cái túi nylon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-va-chi-dai/895404/chuong-53.html