Lục Tịnh An chần chờ hai ba giây, cuối cùng vẫn xoay người ngồi lại trên ghế. Cô rút một quyển sách giáo khoa Toán từ trong cặp ra, sau đó dùng cánh tay chống cằm, ngẩn người nhìn ra ngoài cửa sổ. Truyện được edit tham gia event và đăng tại Sắc - Cấm Thành. Vui lòng không copy mang đi nơi khác. Cám ơn.
Cô cúi đầu thu dọn sách giáo khoa Toán, sau đó đút tay vào túi quần, không nói lời nào mà rời khỏi phòng học.
Sau khi cô rời đi. Cả ngày này, Phỉ Minh Sâm không còn thấy cô bạn cùng bàn này xuất hiện lại trong phòng học lần nào nữa.
Mà dưới sự nhiệt tình phổ cập thông tin của Trác Việt Trạch ngồi bàn trước về đợt huấn luyện quân sự khi cậu vắng mặt, cậu đã được nghe về sự tích huy hoàng đưa huấn luyện viên vào phòng y tế của Lục Tịnh An.
"Đó là khi tập luyện quyền anh quân sự, huấn luyện viên muốn cậu ta dùng toàn bộ sức lực đánh thầy ấy. Sau đó Lục Tịnh An bặc một tiếng, đá bay huấn luyện viên ra ngoài. Tôi chẳng kịp nhìn cậu ta ra đòn thế nào luôn!"
Thi được chắc? Còn không phải nhờ vào khoản phí tài trợ à. Dưới đáy lòng Đổng Lộ cười lạnh, nhưng không đáp lời. Truyện được edit tham gia event và đăng tại Sắc - Cấm Thành. Vui lòng không copy mang đi nơi khác. Cám ơn.
Bởi vì trước đây đấu võ mồm với Mạc Xảo Xảo, bị Lục Tịnh An dạy dỗ cho một trận nên bây giờ xem như cậu ta đã có kinh nghiệm.
Cậu ta quay đầu đi vỗ vỗ vai Phỉ Minh Sâm, nói: "Bạn Phỉ à, cậu phải bảo trọng đấy. Sơ ý một chút là bị ác bá kia đưa vào bệnh viện ngay."
Phỉ Minh Sâm hơi nhíu mày, liếc liếc bàn tay cậu ta đang đặt trên vai mình.
Cũng may Đổng Lộ nói xong liền xoay người rời đi, trước khi đi còn liếc nhìn Mạc Xảo Xảo khinh miệt một cái.
Mạc Xảo Xảo bị ánh mắt cuối cùng kia của cậu ta chọc cho tức muốn điên, ngẫm nghĩ, quay đầu lại nhìn Phỉ Minh Sâm, nói cực kỳ nghiêm túc: "Phỉ Minh Sâm, cậu đừng nghe cậu ta nói bừa, chị An rất tốt!"
Phỉ Minh Sâm không rõ nguyên do, cậu nhìn thoáng qua chỗ ngồi trống rỗng bên cạnh, nhớ tới thiếu nữ tóc ngắn tàn bạo kia.
Không ngờ tới, bạn ngồi cùng bàn mới của cậu lại là cô nàng ấy.
Cuối cùng, trong sự nhấn mạnh không ngừng của Mạc Xảo Xảo, cậu vẫn gật gật đầu, dù cậu không rõ vì sao cô em này lại phải khẩn trương đến như vậy.
***
"Reng! Reng! Reng!!!"
Tiếng chuông tan học vang lên, nữ sinh đã nằm trên sân thượng của khu dạy học ngẩn ngơ nhìn bầu trời cả ngày nâng cổ tay lên nhìn thoáng qua thời gian, sau đó đứng dậy đi xuống lầu.
Chờ đến khi cô trở lại phòng học, mọi người đã ra về gần hết.
Trong ánh mắt khác thường của mấy học sinh trực nhật, Lục Tịnh An nghênh ngang trở lại bàn học, xách ba lô lên đi về.
Trên đường đều là học sinh mặc đồng phục, tuy cãi nhau ầm ĩ nhưng lời nói và hành động vẫn toát lên nét đơn thuần và ngoan ngoãn.
Phong cách của trường Trung học Số 1 hoàn toàn khác biệt với trường Trung học Số 14 mà cô đã học ba năm qua, cho đến hôm nay cô vẫn hoang mang không biết phải theo ai.
Những lúc tan học trước kia, ẩu đả đánh nhau là chuyện thường ngày. Không phải người này tới gây chuyện thì là người kia tới giành địa bàn. Mà khi cô đi ở trong trường, những học sinh giỏi, thậm chí là giáo viên cũng sẽ e sợ mà tránh né.
Cô chưa từng nghĩ rằng mình còn có thể thoát ra khỏi vũng bùn kia, trải qua những ngày tháng êm đềm và nhàn hạ như vậy. Chỉ là cuộc sống như thế này không khỏi có chút nhàm chán.
Cô đá những viên đá trên mặt đất, chầm chậm đi về phía cổng trường.
Ở bãi đỗ xe, đám học sinh vừa tan học đang tìm xe đạp của mình.
Phỉ Minh Sâm đi đến bên cạnh xe đạp của mình, đang chuẩn bị lấy chìa khóa ra mở xe thì di động rung lên.
Cậu nhìn thoáng qua tên báo trên màn hình, khẽ cười cười nhấn nghe máy.
"Bộ Soái?"
"Đã nói gọi là anh Soái (anh đẹp trai) rồi cơ mà, thằng nhóc cậu chả nghe lời gì cả!" Trong điện thoại di động truyền tới giọng trách cứ ào ào.
"Ha ha." Phỉ Minh Sâm mở khóa, ngồi lên yên xe, "Tôi phải lái xe rồi. Có chuyện gì không?"
"Cái xe cùi kia của cậu, hôm nào anh đây sẽ lái một chiếc xe thực thụ đến chở cậu đi hóng gió." Bộ Soái nói với vẻ cà lơ phất phơ, "Ngày khai giảng đầu tiên cảm thấy thế nào? Mấy em gái ở trường Trung học Số 1 đẹp không?"
Phỉ Minh Sâm khựng lại, trong đầu hiện lên nửa bên mặt của cô gái kia.
Cậu dẫm lên bàn đạp, đáp: "Cũng được."
"Ha ha, thằng nhóc cậu thật sự may mắn mà. Cậu chờ đấy, tôi ra khỏi cái nơi quỷ quái này sẽ đi tìm cậu chơi."
Phỉ Minh Sâm đạp xe từ từ ra khỏi bãi đỗ xe, nghe cậu ta nói như vậy thì cong môi cười: "Nói này, hiện tại Lục Tịnh An là bạn ngồi cùng bàn với tôi đấy."
Xe hơi xé gió lướt nhanh qua người cậu, sau khi xuống khỏi con dốc thì biến mất sau chỗ ngoặt.
Đi đằng sau xe hơi, Phỉ Minh Sâm dựa theo dốc nghiêng mà thả dốc, gió thổi phồng chiếc áo khoác màu xanh da trời của cậu khiến góc áo tung bay phần phật trong gió. Truyện được edit tham gia event và đăng tại Sắc - Cấm Thành. Vui lòng không copy mang đi nơi khác. Cám ơn.
Sau khi vẽ ra một đường cong lưu loát ở chỗ ngoặt, cậu chạy theo sau xe của Lục Tịnh An, cũng khuất dần trong ngã tư ấy...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]