Dịch: Mạc Nguyệt
Buổi biểu diễn đầu tiên của ban nhạc mới Mộng Độ đạt hiệu quả rất tốt, cơn mưa rào kéo dài suốt cả buổi diễn vẫn không khiến sự nhiệt tình của khán giả giảm bớt. Khi bài hát cuối cùng kết thúc, Mạnh Triết vung tay ném miếng gảy đàn xuống sân khấu. Khán giả phía dưới chưa tận hứng, hô to “Encore!” (Một lần nữa đi!).
Thành viên ban nhạc chưa rời khỏi sân khấu, khán giả xem livestream nhao nhao đòi ban nhạc mới tự giới thiệu về mình.
“Tôi là Mạnh Triết, hiện đang chờ tốt nghiệp, phụ giúp quán cơm của gia đình.”
“Lý Tuệ, lính dù đã xuất ngũ, thi thoảng chơi ghita.”
“Đỗ Huân, chơi keyboard, mong có một ngày vé buổi live của chúng tôi bán được giá cao.”
Dưới ánh nhìn chăm chú của khán giả, giọng ca chính Tôn Mộc Dương tháo micro khỏi chân đế đứng, tháo nốt cặp kính râm ngầu lòi, hít một hơi thật sâu rồi thốt ra đúng một chữ: “Ừm.”
Ngay sau đó, một vài người hướng mắt về phía Giang Thừa Nguyệt ngồi sau dàn trống.
Trong các buổi diễn của ban nhạc, tay trống thường được bố trí ở phía sau, thêm cả dàn trống to đoành khiến họ bị hạn chế di chuyển, nên nhiều người đi xem biểu diễn trực tiếp quẩy nhiệt tình cả buổi cũng chẳng biết mặt mũi tay trống thế nào.
Nhưng Giang Thừa Nguyệt thì khác, từ hồi ở ban nhạc dân tộc Bưởi Băng, cậu đã được nhiều người yêu thích.
Giang Thừa Nguyệt vừa mới dứt khỏi âm nhạc kịch liệt, đầu tóc, quần áo ướt đẫm mồ hôi. Lồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tuong-khong-chuan/2558808/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.