Dịch: Mạc Nguyệt
Giang Thừa Nguyệt tiếp xúc với ban nhạc từ hồi mới học cấp hai. Cập từng gặp nhiều kiểu người, có người ăn nói xéo sắc, cay nghiệt, có người ôn hòa, thấu tình đạt lý, nhìn chung chơi với nhau vẫn khá ổn, chưa từng có mâu thuẫn nào quá lớn.
Những người làm khó cậu như Trần Như Huy và Hướng Trì lúc trước phần lớn đều tự mình ra trận, có nói khó nghe cũng nói thẳng mặt nhau. Đây là lần đầu tiên cậu gặp cái kiểu mưu mô mà nấp sau lưng fans giả làm bạch liên hoa thế này.
Mà… buồn cười một nỗi là đám người này còn quay sang mắng ngược lại cậu.
Thực ra cậu không thích các chiêu trò trong giới showbiz. Những lời chọc ngoáy, móc mỉa của fans Hề Kiệt chẳng gây nên sóng gió gì trong lòng cậu. Điều duy nhất khiến cậu buồn là mình đã quên mất chuyện tối nay đi xem biểu diễn âm nhạc.
Lộ Hứa gọi cho cậu 20 cuộc điện thoại. Cậu nhận cuộc gọi thứ 20.
Nghe giọng điệu của anh ấy ban nãy thì chắc chắn là giận rồi. Tại cậu không đúng hẹn, lại còn không nghe điện thoại mà.
Kể ra cũng lạ, fans Hề Kiệt mắng chửi nhiều như thế, cậu vẫn chẳng cảm thấy gì. Nhưng Lộ Hứa mới nói một câu không vui thôi, tâm trạng cậu đã tụt xuống tận đáy.
Dường như mối quan hệ khó khăn lắm mới hài hòa hơn một chút của cậu và Lộ Hứa lại rơi vào bế tắc.
Giang Thừa Nguyệt thở dài, bắt đầu nghĩ xem lát nữa phải xin lỗi anh thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tuong-khong-chuan/2558792/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.