Trên sân một đám trẻ con đang chơi bóng rổ, khán đài bên cạnh có một ít nữ sinh đang ngồi. Thường thường có một hai tiếng ủng hộ và hoan hô vang lên.. ít nhất.. có không ít nữ sinh là “lòng mang tà niệm”. Thật ra đây vẫn là độ tuổi sạch sẽ trong sáng, có đôi khi lý do thích nhau cũng rất đơn giản dễ hiểu.
“Trịnh San Đồng, cậu thật không cảm thấy Trình Hàn Lang lớp bọn mình đặc biệt có khí chất quý tộc sao? Mình chưa từng thấy cậu ấy mặc trang phục bình dân trước mặt mọi người. Hơn nữa đồ của cậu ấy cho tới bây giờ chưa có cái nào bận tới hai lần mà.”
“Đó là cậu ta có thói khoe khoang, ai nói có tiền thì nhất định sẽ có khí chất?” Trịnh San Đồng dùng ánh mắt cười nhạt rõ ràng nhìn về phía Ti Dương. Ánh mắt của cô đảo qua sân bóng rổ, dừng lại trên người Trình Hàn Lang, hắn ở trên sân bóng rổ dẫn bóng, xoay người, ném rổ. Cùng với một tiếng “Chuẩn!” trên mặt hắn lộ ra nụ cười sáng lạn. Trên mặt Trịnh San Đồng có điểm nóng rần lên.
“Cho cậu, nước!” Ti Dương có điểm không được tự nhiên mà đưa nước cho Trình Hàn Lang, tim đập rộn lên, càng cảm thấy sợ rằng sẽ bị cự tuyệt hơn. Xung quanh vang lên một trận âm thanh ồn ào, lúc đó nhìn động tác chờ đợi này của cô bé mọi người đều hiểu là chuyện gì đang xảy ra.
“Cám ơn cậu, Ti Dương! Ha ha…” Ngô Chấn một hơi lấy nước, rồi ầm ầm uống luôn. Uống xong xoa miệng một cái liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tu/43136/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.