Khi mẹ Trình đi rồi, một mình Thành Thành ngồi tê liệt trên ghế sô pha, trái tim như đã chết. Nó ngẩng đầu nhìn đồng hồ một chút, cách thời gian Trình Hàn Lang tan tầm còn khoảng hai tiếng. Đợi đến khi Trình Hàn Lang tan tầm, nó phải đối mặt với Trình Hàn Lang thế nào, đủ loại vấn đề xảy ra trước mặt, Thành Thành cảm thấy mồ hôi đã thành giọt chảy xuống theo trán của mình.
Chiếc đồng hồ kiểu cách cổ điển ở bên cạnh gõ lên từng hồi chuông, Thành Thành đã ngồi trên sô pha tròn hai giờ đồng hồ, mặt không biểu tình, đến muốn khóc cũng chẳng khóc được. Bỗng nhiên, điện thoại di động vang lên, Thành Thành chết lặng mà nhấn nút nghe, một giọng nữ thanh thuý truyền tới.
"Thành Thành, cậu thi tốt như vậy cũng phải mời khách đi chứ? Hiện tại mọi người trong lớp đều đang chờ cậu mời khách đó..."
Trầm mặc một lúc lâu, Thành Thành mới phản ứng được, thuận miệng ừ ừ vài tiếng, mãi cho đến khi cúp điện thoại, Thành Thành cũng không biết đối phương là ai.
Chậm rãi đi tới phía trước gương, Thành Thành thấy người trong đó có đôi mắt sưng như quả đào lớn, mặt đỏ hồng, hơn nữa tóc tai cũng trở nên lộn xộn. Thành Thành đột nhiên rất chán ghét bản thân mình trong đó, không có chủ kiến, không có dũng khí, thậm chí ngay cả ý tưởng chân thật của mình, cũng không dám thừa nhận.
Trước khi Trình Hàn Lang về nhà một chút, Thành Thành rời khỏi cửa nhà. Đã là chạng vạng tối, đèn trên đường đều đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tu/2927979/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.