Đằng đẳng một tuần lễ, Thành Thành giống như là thay đổi thành một người khác. Kỳ nghỉ dài hạn vốn là dùng để nghỉ ngơi thật tốt, thế nhưng Thành Thành dường như vẫn chưa gỡ bỏ được gánh nặng, mỗi ngày vẫn dậy sớm như thế, chỉ là không đi học mà thôi, có đôi khi lại ngây người bên cửa sổ, đáp án bài thi đặt trên bàn, nhưng tới bây giờ Thành Thành chưa hề nhìn qua.
Thành Thành bắt đầu thu xếp hết toàn bộ những việc vặt trong nhà, làm cơm, giặt quần áo, dọn dẹp phòng.... Chỉ cần là làm gì đó thì sẽ cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Bình thường Trình Hàn Lang đều ở công ty cả ngày, chỉ có nó ở nhà một mình đi đến đi lui, đến lúc không có gì làm nữa thì nó lại ngồi trên ban công nhìn chằm chằm chậu hoa trống không mà ngẩn ngơ.
Trong giây lát Thành Thành nhớ đến Tiểu Quỷ thích hoa kia, cậu bé đứng trong bụi hoa cười với nó. Mùa hè này nó đột nhiên có rất nhiều cảm nghĩ, nhớ lại rất nhiều người, nhớ lại rất nhiều chuyện có những hồi ức nó không muốn quên.
Nó thường nhớ lại đêm giao thừa một năm trước, Tạ Nam cầm đặc sản của quê nhà ở bên cạnh nó cười dịu dàng, nói với nó "Bé ngốc! Năm mới vui vẻ nha!". Trước khi bọn họ chia tay Tạ Nam từng nói sẽ quay lại thăm nó, lời thề xinh đẹp cũng đã chậm rãi bị cuốn đi theo thời gian. Trong một năm, đã có vô số lữ khách đi ngang qua cuộc đời nó, bước chân của họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tu/2927970/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.