"Cô là Ngô Ngọc?" Ngô Ngọc đứng ở cổng trưởng đại học, vừa bước ra khỏi cổng đã trông thấy một cô gái cao lớn đứng trước mặt.
"Đúng vậy, cô là?" Ngô Ngọc nở nụ cười vui vẻ.
"Đừng có giả bộ với tôi, cười buồn nôn như vậy. Đúng là tìm đánh!" Vu Tiểu Đồng lộ ra biểu tình hung hãn.
Sắc mặt Ngô Ngọc lập tức thay đổi, "Cô... là ai? Tôi không trêu, không chọc cô. Sao cô lại phải đến tận đây mắng mỏ tôi?"
"Mẹ! Ai nói phải là cô trêu chọc đến tôi thì tôi mới có thể chửi hả, bà đây đến tìm người chửi cho đã miệng được không?" Vu Tiểu Đồng cười nhạt một tiếng, Ngô Ngọc không muốn mắng chửi với cô bé ở cổng trường làm ảnh hưởng đến hình tượng của cô, cho nên cô muốn vòng qua Vu Tiểu Đồng, đi qua bên cạnh của cô bé. Vu Tiểu Đồng không để cho cô đi qua, Ngô Ngọc đi bên nào cô bé chặn bên đó, Ngô Ngọc tức đến đỏ mặt.
"Cô mà cũng đỏ mặt hả? Chuyện nhỏ thế mà cô cũng đỏ mặt ở đây được à? Đúng là giả bộ giỏi nhỉ, tôi thấy cái loại phụ nữ bặm môi giả trang thanh thuần như cô thật là nhàm chán." Vu Tiểu Đồng tiếp tục hung hăng gây sự.
"Tôi thanh thuần thì đến lượt cô nhàm chán sao? Cô không phải là đố kị sao? Chắc cái loại con gái thấp kém như cô cũng chẳng ai muốn." Ngô Ngọc cũng nóng nảy.
"Ồ, cô còn coi thường tôi à? Cho dù không có ai muốn thì tôi vẫn mạnh hơn một người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tu/2927870/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.