Chín giờ tối rồi, Trình Hàn Lang vẫn chưa về nhà, Thành Thành có chút lo lắng, hôm nay Trình Hàn Lang uống rất nhiều rượu, nó sợ hắn xảy ra chuyện gì trên đường đi, vì vậy vẫn một mực đứng bên cửa sổ nhìn xuống dưới.
"Em mau đi vào đi, nó không có chuyện gì đâu, em yên tâm đi, qua đây, đến ngồi bên cạnh anh nè." Đỗ Công chỉ chỉ cái ghế sô pha bên cạnh mình, ý bảo Thành Thành qua đó ngồi, Thành Thành không thể làm gì khác hơn là không đành lòng mà chậm rãi đi đến ngồi bên cạnh Đỗ Công.
"Hai ngày trước hai ngươi họ cãi nhau, hôm nay mới làm lành được, chắc là có rất nhiều lời muốn nói với nhau, em cũng đừng quan tâm làm gì." Đỗ Công cũng uống khá nhiều rượu, giọng nói nói ra cũng thay đổi, mặt đỏ cả lên, nằm nghiêng người trên ghế sô pha, Thành Thành vừa qua tới y lập tức dính vào giống như một đống bùn nhão.
"Sao họ lại cãi nhau? Là bởi vì..."
"Không cần suy nghĩ, cũng là bởi vì em đó, Trình Hàn Lang muốn về nhà chăm sóc em, Ngô Ngọc lại không muốn nó rời xa cô ấy, cho nên bọn họ lại rùm beng cả lên." Đỗ Công nhân cơ hội nhéo vào eo của Thành Thành một cái, eo của Thành Thành rất mẫn cảm, Đỗ Công nhéo một cái Thành Thành liền nhích tới nhích lui, vội vàng níu tay của Đỗ Công lại.
"Bởi vì em?" Thành Thành lại quay lại vấn đề đang nói, Đỗ Công gật đầu. Thành Thành có chút hổ thẹn, thì ra anh nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tu/2927844/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.