Ngày hôm sau Trình Hàn Lang từ trong phòng đi ra, trên bàn đã đặt sẵn bữa sáng Thành Thành mua, lần này là hai phần.
Ngô Ngọc đang ở trong nhà vệ sinh, Trình Hàn Lang đi vào, Ngô Ngọc đang điên cuồng lau chùi vết tích trên mắt, một vòng đen lớn rõ ràng dưới vành mắt.
"Đêm qua ngủ không ngon sao?" Trình Hàn Lang thân thiết hỏi. Ngô Ngọc gật đầu, trên mặt một chút sức sống cũng không có, Trình Hàn Lang muốn dìu cô đi nghỉ ngơi, Ngô Ngọc lãnh đạm nói để tự cô. Trình Hàn Lang nhìn Ngô Ngọc không chỉ có trạng thái tinh thần bất ổn, hơn nữa tâm tình không được tốt cho lắm, không biết đêm qua hay là sáng sớm nay lại phát sinh chuyện gì không hài lòng.
"Anh đi làm đi! Một mình em tự lo được." Ngô Ngọc vẫy tay với Trình Hàn Lang.
Trình Hàn Lang lại nhìn cô một cái, Ngô Ngọc đã trở về giường nằm một lần nữa, hắn không nói gì nữa. Cầm quần áo lên rồi đi ra ngoài.
Trình Hàn Lang đi rồi Ngô Ngọc một mình ngây người ở trong căn nhà này cảm thấy trong lòng rất xoắn xuýt. Từ đêm qua đến sáng sớm này, Ngô Ngọc vẫn luôn thuyết phục bản thân. Trình Hàn Lang chính là chỉ mơ một giấc mơ sau đó mới gọi thẳng ra tên của Thành Thành. Đây căn bản không có ý nghĩa gì, huống chi Thành Thành là em trai của Trình Hàn Lang, cho dù trong lòng Trình Hàn Lang có thằng bé cũng chỉ là tình anh em.
Thế nhưng Ngô Ngọc nghĩ tới người trong lòng Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tu/2927825/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.