Hắc Thần chợt nhận ra bản thân mình bây giờ sao có thể làm nhiều việc đến thế, anh là người đã từng rất sợ áp lực một người đàn ông thật sự trưởng thành được đo theo những ngày họ bị cuộc đời dạy dỗ, ai chịu đựng được đến sáng hôm sau đểu trở nên kiên cường. Liệu bây giờ vẫn làm nhưng ít lại thì có ổn không??
Tống Huyền Chang không quan tâm việc gia đình Hắc Thần rốt cuộc là có chuyện gì cô chỉ cần biết tại sao Hắc Thần bị đánh chỉ thể thôi nhưng ước nguyện đó không phải cô muốn nghe là có thể nghe được
Sau khi cùng Hắc Thần dùng đồ ăn, đợi cho anh đi ngủ thì cô rời khỏi phòng bệnh, vừa kéo chiếc cửa đó ra đã thấy một người phụ nữ trung niên đứng trước mặt còn có cả một người đàn ông đứng dựa tường sát khí đang nhìn cô
Hắc Thần bảo ông ta là ba của anh nhỉ, quả nhiên từ ánh mắt đến phong thái đều giống nhau, còn người phụ nữ này chắc là mẹ của anh rồi, chuẩn mẫu của những người mẹ hiền lành và dịu dàng
"Bác có chuyện gì không ạ"
"Ra đây chúng ta nói chuyện"
Tống Huyền Chang hoang mang nhìn nhưng vẫn gật gù đi theo sau, còn người đàn ông kia vẫn đứng đó cô không còn thấy Hắc Tiểu Đồng đâu nữa có vẻ như đã về rồi
Tuyết Mễ đưa Tống Huyền Chang đến một quán nước ở bên ngoài bệnh viện vẫn còn mở cửa. Rồi cả hai liền ngồi xuống đối diện nhau sao cô có cảm giác căng thẳng thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-truoc-tinh-sau/2889371/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.