Nụ cười bên môi trở nên cứng đờ, Đường Chung ngẩn ra một lát, bờ mi dính hạt mưa nhỏ bé run rẩy mấy lần, đôi mắt hạnh trợn to liền cong trở lại.
“Em chưa xem xong.” Cậu vừa nói vừa nhảy lên phía trước hai bước, “Đừng đuổi em đi vội thế chứ.”
Nhà bếp của căn chung cư này là kiểu bán mở, Đường Chung nhanh chóng tìm được tủ lạnh, mở cửa ngăn mát ra nhìn lướt qua đồ để bên trong một lượt, sau đó thò đầu ra khỏi cửa tủ lạnh thăm dò: “Có bí đao này, vừa hay có thể nấu canh.”
Doãn Kham cố ý lờ đi, bước vòng qua cậu đến trước bồn rửa, đặt túi nilon trong tay xuống, lấy ra hai cái đĩa, cứ thế mà bỏ cả rau lẫn nilon lên trên.
Đường Chung nhảy tới, hai tay vịn vào bên mép bàn: “Đừng cất chung với nilon, mất vệ sinh lắm.” Nghĩ nghĩ một lát lại cười rộ lên: “Có phải lười rửa bát không? Em biết mà.”
Loại thái độ biết rõ thói quen của hắn như lòng bàn tay này khiến trong lòng Doãn Kham dâng lên một trận bực bội khôn xiết, anh quay người đến bên tủ lạnh lấy chén cháo còn dư ban sáng, bỏ nó vào lò vi sóng đun cho nóng lên.
“Cháo không thể hâm như vậy được, nóng quá ăn không ngon đâu.”
Đường Chung nói xong còn duỗi tay gõ vào nồi mấy lần, bên trong còn thừa lại một ít cháo đã bị đông vón thành cục, thấy Doãn Kham không lên tiếng ngăn cản bèn đánh bạo cầm lấy cái bát rỗng đổ cháo còn dư vào.
Rốt cuộc canh bí đao vẫn không nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-trung/247235/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.