*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Việt dã dừng lại ở ven đường, trái tim Thẩm Đa Ý từ lúc xe phanh gấp đã đập kịch liệt, qua hồi lâu, vẫn cứ không có cách nào bình tĩnh lại. Cậu nhìn những ngôi sao nho nhỏ trên bến tàu ở phía xa, phân biệt xem du thuyền đang dừng hay là ảo giác của mình.
Thích Thời An nói, đem lại cho cậu cảm giác an toàn không phải là xe, mà là người.
Thẩm Đa Ý phiền não cúi đầu xuống, sau đó lại nghiêng người xếp chồng hai cánh tay khoát lên cửa sổ xe, quay lưng về phía đối phương. Cậu mê mẩn ngắm nhìn điểm ánh sáng đó, muốn để chút ánh sáng đó chiếu rọi rõ ràng ý nghĩ tận sâu trong đáy lòng cậu.
Cậu ngồi xổm trước bàn uống từng ly rượu, Thích Thời An đi tới nhấc cậu lên.
Cậu đau dạ dày chịu không nổi ở cửa hộp đêm, Thích Thời An đỡ lấy cậu hết hỏi đông lại hỏi tây.
Cậu say đến mức bất tỉnh, nằm nhoài trên bả vai rộng lớn của Thích Thời An mà ngủ.
………
Sau gáy bỗng nhiên nóng lên, Thẩm Đa Ý mãnh liệt mở to hai mắt, cũng nhanh chóng tỉnh táo lại. Cậu cứng nhắc nằm úp sấp bất động, cảm nhận Thích Thời An nhẹ nhàng xoa tóc mình.
Thích Thời An luồn ngón tay vào từng sợi tóc tinh tế mềm mại, sau đó dùng móng tay ngắn mà chỉnh tề gãi gãi Thẩm Đa Ý, giống như thỏa hiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tri-nga-y/2178424/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.