Xe vòng quanh núi đi lên, tới đỉnh núi trống trải liền dừng lại, cửa xe vừa mở ra, những cơn gió lớn mang theo mưa phùn thổi tới từ bốn phía, cảm thấy từ thân thể đến linh hồn đều bị ép buộc gột rửa một lần.
Rào chắn thấp xung quanh không hề có cảm giác an toàn, nơi này vốn không phải là thắng cảnh, cho nên nó chưa từng được trùng tu xây dựng lại. Chính vì như thế, bất kể là cây, hay là đá loạn, đều sinh trưởng vừa tự nhiên vừa tùy ý.
Lúc ra ngoài Thẩm Đa Ý không thay quần áo, giờ lạnh đến mức phát run, nhưng trên mặt lại ngụy trang ra vẻ nhẹ như mây gió, nói: “Vùng này chưa được tìm thấy, trước đây anh đã từng đến đây chưa?”
Thích Thời An cởi áo gió dài ra, rũ một phát rồi khoác lên người Thẩm Đa Ý: “Như thế này có còn lạnh không? Hay là lên lại xe nhé?”
Bên trong áo gió nóng rực, mang theo nhiệt độ cơ thể của Thích Thời An, Thẩm Đa Ý trong nháy mắt hoàn hồn, nói: “Không lạnh, bên kia có ghế đá, tới ngồi một lát đi.”
Hai người họ dời đến trên ghế đá, phóng tầm mắt nhìn đều là gò núi màu xanh lục và đường quốc lộ, lúc này Thích Thời An mới trả lời: “Thật ra hầu như mỗi năm vào ngày này anh đều đến đây hóng gió, có lúc tự mình đến, có lúc cùng Chương Dĩ Minh mang theo hai bình rượu đến.”
Thẩm Đa Ý tỏ ý mình đều hiểu: “Mỗi năm vào ngày này tâm trạng anh đều không tốt hả?”
“Cũng không thể nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tri-nga-y/2178413/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.