🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Ngại ghê, tôi nhìn không rõ video.” Vương Giác thong thả nói: “Lỡ chân đạp gãy gọng kính rồi.”

Anh ấy hoàn toàn không ỷ mạnh.

“Với cả, chừng nào thì ông lấy con chip trong người tôi ra?”

Khôi Kình vừa định mỉa mai y không nhìn rõ thực tế nhưng nghe vậy thì thoáng dừng.

Vương Giác nhận ra quãng dừng này, trong lòng đã tỏ tường.

Lý Vi nói “cũng phải gắn chip cho ông”, chữ “cũng” tức có ý nói trước đây đã có người bị gắn chip —

Khả năng người bị gắn chíp chính là y.

Nhịp tim của y vẫn luôn bị người theo dõi.

Y cho rằng chỉ cần thoát được cái vòng tay kia là ổn, thế nhưng Khôi Kình đã quản chế y nhiều năm đến vậy thì sao có thể để yên cho y?

Biểu cảm còn có thể nguỵ tạo, giọng nói có thể vờ hung hãn, hơi thở có thể khống chế… thế nhưng nhịp tim thì không.

Mọi thứ dối gian đều quy về khái niệm “trái lương tâm” cũng bởi lẽ nhịp đập con tim là thứ chân thật nhất, là mối buộc cuối cùng giữa ta và người khác.

Vì sợ lộ ra sơ sót nên Lý Vi không nói với y một chữ.

— Nhưng như thế cũng chỉ rõ anh có nỗi khổ riêng mà không thể giải thích cụ thể. Không phải anh ấy ỷ mạnh, và anh ấy cũng không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài.

Lý trí của y không ngừng nhắc đi nhắc lại, sự lạnh lùng của Lý Vi không phải lỗi của anh ấy.

Mà là lỗi của người đàn ông đang đứng trước mặt y đây.

Dù cho — điểm nghi vấn việc anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-treo-linh-hon/1664340/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Án Treo Linh Hồn
Chương 42
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.