Tim ta đập dồn dập, hắn nghiêm túc như vậy, nhưng lại nói ra những lời này, ta bỗng chốc bật cười, lại không nhịn được vui vẻ.
"Đại nhân có lộc ăn rồi." Ta cười nói.
"Ừm, vận may của ta luôn luôn rất tốt." Hắn đột nhiên nắm lấy tay ta, nhưng lại không nhìn ta, chỉ dùng một tay cầm quyển sách nhìn.
Nhưng nhìn rất lâu, lại không lật một trang nào.
____________Hết____________
Ngoại truyện: Tống Bá Xuyên
Ta không có chút ký ức nào về mẫu thân, từ khi sinh ra, liền sống cùng nhũ mẫu ở dãy nhà phía sau.
Dãy nhà phía sau đều là nơi ở của hạ nhân, bọn họ không dám trái ý phu nhân, cho nên không ai dám qua lại với ta.
Ta cũng không để tâm, bởi vì nhũ mẫu nói, chỉ cần ta có đủ bản lĩnh, giẫm đạp những kẻ khinh thường ta dưới chân là được rồi.
Nhũ mẫu còn nói, bọn họ đều là kiến hôi, không đáng để ta sợ hãi.
Ta cảm thấy rất có lý, cho nên ta càng không để tâm nữa.
Tất cả rồi sẽ qua đi.
Quả nhiên, tất cả đều qua đi, ta trở thành Thống lĩnh Vũ Lâm Vệ, cho dù tiếng xấu đồn xa, không được phong làm thế tử, những người đó nhìn thấy ta, cũng không dám lỗ mãng.
Cuộc sống của ta rất không yên bình, nhưng cũng rất yên bình.
G i ế t người hay bị g i ế t, ta đều đã chuẩn bị tâm lý từ lâu.
Cho đến ngày hôm đó ở Tây Viên, nghe thấy một giọng nói trong trẻo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tinh-tu/3600677/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.