Trong phòng karaoke.
Một buổi trình diễn với muôn màu sắc, đủ thể loại trình bày. Tiếng nhạc xập xình không ngớt, Tô Nguyệt mặt hơi đỏ nấc cụt từng tiếng cầm micro lên.
" Mọi người cứ chơi hết mình đi. Hôm nay tôi đãi mọi người."
Trời cũng khá tối rồi nên mọi người đều rời đi hết, chỉ còn lác đác vài người. Lạc Trần không biết có chuyện gì đã vội về trước khiến cho ai đó thấy màu sáng trong lành của bầu trời trong khi trời đã tối đen. Mục Chấp bình thường ngồi chưa nóng mông thì đã rời đi ngay nhưng hôm nay có An Tĩnh ở đây anh mới còn nán lại.
Mục Chấp cùng với Chu Tần Nhàm chán uống hết ly này đến ly khác, nhìn chằm chằm vào vị nào đó nhà mình, sợ vị đó làm loạn ở bên ngoài.
Tô Nguyệt thì không biết sao nhưng Mục Chấp đã lĩnh hội trình độ làm loạn của An Tĩnh rồi, khi mà rượu vào thì biến thành một con người khác hoàn toàn. Khi bình thường thì như một đóa sơn chi lãnh đạm, thanh thoát nhưng khi có men rượu vào thì như một tiểu khả ái khiến cho anh không kiềm lòng lại được.
Hôm nay Tô Nguyệt và An Tĩnh có hơi quá đà uống không ít bia. Khỏi nói đến trình độ nát rượu của An Tĩnh thì khỏi phải nói làm gì, chưa hết ly thứ hai đã say rồi.
Gật gù cầm lên ly bia lên, An Tĩnh bị Mục Chấp giành lấy không khỏi bực bội mà gằn lên.
"Cậu làm gì thế hả?"
Mục Chấp vừa tức vừa xót cho An Tĩnh. Tức vì có bệnh mà không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tinh-trong-em/776974/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.